Ấn ký này ngưng kết sự lĩnh ngộ của một đời cường giả cấp Thế tôn của Phật môn, không dễ dàng tiêu trừ như vậy. Lục Vũ dứt khoát không để ý tới ấn ký này, bước nhanh đến trước mặt hư ảnh nhàn nhạt của Diệp Tuyết Lan. Diệp Tuyết Lan vốn dĩ đã là một sợi tàn hồn, lại chịu đựng công kích nặng nề như thế của Phật Đà đen nhánh, toàn bộ nhân hồn thể đều bắt đầu dần dần mơ hồ. "Tuyết Lan..." Lục Vũ nâng tàn hồn của Diệp Tuyết Lan lên, pháp lực quanh thân giống như thủy triều tuôn vào, không ngừng tu bổ tàn hồn bị thương của Diệp Tuyết Lan. Thế nhưng, những pháp lực này mỗi lần chảy vào, đều dần dần làm hao mòn trong hư không. "Tiểu tử thúi, tỷ tỷ vốn dĩ nên chết rồi, đừng phí công vô ích." Diệp Tuyết Lan cười khổ lắc đầu. Tàn hồn của nàng hiện tại, thậm chí ngay cả dáng vẻ hoàn chỉnh cũng không thể duy trì, chỉ có thể giữ một đoạn khuôn mặt mơ hồ. Âm thanh quen thuộc rơi vào trong tai, toàn thân Lục Vũ bỗng nhiên run lên bần bật. "Không! Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chết!" Lục Vũ dứt khoát nói. Trong không trung xung quanh, một đạo hắc khí mà mắt thường không thể bắt giữ được, đang hướng về phía Diệp Tuyết Lan bay đi. Đây chính là Pháp tắc Địa Phủ. Thế gian này, mặc cho tu vi ngươi thông thiên, chấn động vạn cổ, thế nhưng cuối cùng cũng không thể đạt tới chi cảnh Cổ Tiên, không được trường sinh chân chính, rốt cuộc khó thoát khỏi cái chết. Không ai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840646/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.