Người bị giết chết kia, bên cạnh căn bản là không có bất kỳ cường giả nào tương trợ. Hắn tuy rằng đã chết, nhưng lại không có bất luận người nào ra mặt cho hắn. Tuệ Tuyệt bị máu tươi quán chú toàn thân, phảng phất một lần nữa thu hoạch được lực lượng, điên cuồng oanh kích đại môn hư ảnh của Long Kinh thành. Rầm! Rầm! Rầm! Tuệ Tuyệt gần như mỗi một quyền rơi xuống, đều sẽ lưu lại một cái hố sâu hoắm trên tường thành. "Ha ha, tiểu tử kia làm rùa rụt cổ rồi!" "Vừa nãy hắn còn khá cuồng, ngươi xem một chút tiểu tử kia, ngay cả một lời cũng không dám nói." Mấy vị tu sĩ trẻ tuổi cười ha ha, phảng phất trong một cái chớp mắt này, cũng tìm lại được chút mặt mũi. Cho dù có mạnh hơn bọn họ thì lại có thể thế nào, sau lưng bọn họ còn có thế lực cường đại, vô số cường giả tương trợ. Điểm này, Lục Vũ căn bản không thể so sánh. "Tuệ Tịnh hòa thượng, sư đệ của ngươi đối phó một tiểu bối như vậy, chỉ sợ là trái ngược với Phật pháp mà ngươi tu luyện a." Thường gia lão giả cười lạnh nói. Hòa thượng với khuôn mặt hiền lành mỉm cười nói: "Thí chủ, trong lòng ngươi, chỉ sợ là càng hi vọng sư đệ ta giải quyết tiểu hữu này phải không?" "Ha ha! Ngươi nói vậy làm lão phu lòng ngứa ngáy a, nhưng ngươi nếu là muốn dùng tiểu tử này để tiêu hao pháp lực của ta, vậy thì đừng nghĩ nữa." Tuệ Tịnh hòa thượng cười nói: "Thí chủ chỉ sợ là hiểu lầm rồi, sư đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839669/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.