Trước mặt Lục Vũ, vô số cường giả đều mang theo ánh mắt sát khí đằng đằng. Đây là bảo vật có thể tăng trưởng tuổi thọ, cho dù là cường giả Chí Tôn cảnh cũng sẽ động lòng, càng không nói đến những người này. Chỉ là, những uy hiếp này, trong mắt Lục Vũ lại không coi là gì. "Còn nửa nén hương thời gian." Lục Vũ liếc qua cây Thọ Nguyên Quả bên cạnh. Giờ phút này, cây quả này đã mọc càng thêm tươi tốt, phần đỉnh đã có thể chạm tới nóc đại điện. Trên cây quả khổng lồ này, bảy quả Thọ Nguyên màu vàng óng cũng bắt đầu dần dần bành trướng. Một cỗ hương khí nồng đậm, lượn lờ lan tỏa khắp bốn phía. Cho dù là người bên ngoài, cũng có thể cảm nhận được cỗ khí tức nồng đậm này. "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, trưởng lão Lục gia ta đều đã đến, xem ngươi còn có thể kiêu ngạo đến bao giờ!" Trong mắt Lục Trác lóe lên hàn quang. Hắn có thể chịu đựng quỳ gối trước mặt Trưởng lão Lục Hình, bởi vì, Trưởng lão Lục Hình là cường giả thành danh đã lâu! Nhưng hắn, tuyệt đối không thể chịu đựng bị một người trẻ tuổi chèn ép dưới chân. Thậm chí, tuổi của Lục Vũ nhìn qua còn nhỏ hơn hắn. "Lạ thật, tòa thành trước mặt hắn, lão phu sao lại cảm thấy không giống như là trận pháp chứ." Lão giả của Tứ Hải Thiên Tông vuốt râu, một đôi mắt híp lại. Tứ Hải Thiên Tông chưởng quản toàn bộ các khu vực giao thông của Trung Thổ, từng biên soạn «Tứ Hải Chí», lưu truyền rộng rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839668/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.