Tổng quản thái giám trong lòng nổi giận không thôi. Lục Vũ, chính là mấu chốt để cứu sống Hoàng đế! Ban đầu khi truyền lệnh, cũng chỉ là bảo tên thái giám này tạm thời mời Lục Vũ đừng rời đi, ai mà biết tên vương bát đản này lại đem người ta đuổi đi rồi! Tổng quản thái giám hướng về phía tên thị vệ đang kêu rên không thôi trên mặt đất ở một bên, lên tiếng quát lớn: "Còn không mau cút lên, đi tìm cho ta!" Những tên thị vệ khổ không thể tả, mới vừa rồi bị Lục Vũ một quyền đập ngã trên mặt đất, bây giờ lại còn phải đi tìm người về. "Không cần đâu, lão phu sẽ đích thân đi mời hắn!" Phạm Thần Y vào thời khắc này, đột nhiên đi đến phía sau Tổng quản thái giám. Tổng quản thái giám vội nói: "Chuyện nhỏ này, lão nô đi làm là được rồi, Phạm Thần Y vẫn là nên chiếu khán Bệ Hạ quan trọng hơn." Phạm Thần Y thở dài một tiếng: "Lão phu thật sự là sống uổng một đời lớn tuổi như vậy, không ngờ chân chính thần y lại ở ngay trước mặt lão phu, lão phu lại kiêu ngạo tự mãn, ha ha, thật sự là tự chuốc khổ vào thân." Tổng quản thái giám nghi hoặc nói: "Chẳng lẽ bệnh tình của Bệ Hạ, ngay cả ngài cũng không có cách nào sao?" "Ai! Bệ Hạ tuy là trúng độc, nhưng độc này, lão phu lại nhìn không ra là độc gì! Thiếu niên kia đã một cái nhìn liền có thể nhìn ra chứng bệnh của Bệ Hạ, chỉ sợ cũng chỉ có hắn, mới có thể cứu Bệ Hạ." Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839548/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.