Hết thảy chuyện xảy ra trong Thiên Vũ Các, không có ai quan tâm. Có lẽ nơi đây đã bị mọi người của Bạch Lộc Thư Viện lãng quên, đến nỗi ba ngày không có ai từ trong sân ra ngoài, thế mà căn bản không người nào biết. Bạch Lộc Thư Viện, Thượng Thanh Viện. So với Thiên Vũ Các, nơi đây chiếm diện tích rộng lớn không biết gấp bao nhiêu lần. Từ xa nhìn lại, nơi đây trực tiếp vây một mảnh núi non liên miên chập trùng trong sơn mạch, bao quanh cùng một chỗ. Lúc bạch vân lướt qua, trên mặt đất liền xuất hiện một mảnh đình đài lầu các, những kiến trúc cao cao sừng sững giữa tầng mây, khí phái mười phần. Phía Bắc Thượng Thanh Viện, bên ngoài một viện tử xa hoa. Tống Dương đang đợi ở đây, trong ánh mắt lóe lên một tia lo lắng. Hắn vô số lần muốn xông vào, chỉ là bên ngoài lại có hộ vệ canh giữ, mặc cho hắn gan lớn đến đâu, cũng không dám xông vào nơi này. "Ngươi là Tống Dương?" Một hộ vệ đi ra ngoài, lạnh lùng hỏi. Tống Dương nghe thấy gọi hắn, vội vàng mặt mày tươi cười đi tới nói: "Tại hạ chính là." "Đại Sư huynh phân phó, ngươi có thể tiến vào rồi." Hộ vệ có chút không kiên nhẫn nói. Tống Dương mừng rỡ, vội vàng đi theo phía sau hộ vệ, đi vào trong sân. Trong sân, quả nhiên càng thêm khí phái. Trên đường nhỏ trong sân, còn có những thị nữ dáng người thướt tha, tay nâng các loại trái cây, qua lại không ngớt. Đi ngang qua Tống Dương, trên người những thị nữ kia từng đợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839345/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.