"Cũng được, ngươi là lần đầu tiên đến Hãn Vân Thành, đi dạo chơi nhiều hơn." Lạc Minh không một chút tâm tư nào, gật đầu rời đi. Sau khi hai người chia tay, Lục Vũ trực tiếp đi đến một góc hẻo lánh vắng vẻ. Từ lúc hai người vừa bước ra khỏi Tàng Long Điện, Lục Vũ liền cảm giác được từ phương hướng khác nhau, truyền đến hai đạo sát ý nhàn nhạt. Những sát ý này che giấu rất tốt, nhưng là với thần hồn cường đại của Lục Vũ hiện nay, chỉ là trong nháy mắt đã phát giác ra rồi. "Muốn giết người đoạt bảo sao." Lục Vũ rất rõ ràng, những linh thạch trên người hắn, nếu là đặt ở bên ngoài, đủ để khiến người ta phát điên. "Bất quá, muốn giết ta, các ngươi còn quá non!" Trong mắt Lục Vũ hàn quang chợt lóe, bộ pháp chợt tăng nhanh. Nghiêng tai khẽ động, Lục Vũ quả nhiên nghe thấy người theo kịp phía sau, bước chân cũng bắt đầu tăng tốc. Đây là một hẻm nhỏ vắng vẻ, căn bản không có một người đi đường nào ở đây. Trong thần hồn của Lục Vũ, trước người và phía sau, đều có một đội người đuổi theo. "Tiểu tử ngươi, ngươi đi đâu!" Từ phía sau Lục Vũ, đột nhiên truyền ra một tiếng bạo quát. Ngay sau đó, liền là tiếng gió vù vù truyền ra. Một cây cự phủ mang theo chân khí cường hãn, trực tiếp bay về phía Lục Vũ. "Man Hoang Nộ Phủ, cho lão tử chết đi!" Phía sau Lục Vũ, đột nhiên xông ra một đại hán dáng người khôi ngô. Tựa hồ là tin chắc Lục Vũ hẳn phải chết không nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839310/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.