Chiếc xe này đương nhiên là không thế lên rồi!
Không phải sợ có nguy hiếm gì, nhưng hiện giờ Trương Phàm chỉ muốn lập tức đi về xem kỹ bảy cây Tụ Linh Thảo kia mà thôi!
Vì thế Trương Phàm ôm hai tay từ tốn nói: “Có chuyện gì nói ngay ở chỗ này đi!”
“Anh bạn trẻ, tránh được nhất thời cũng không tránh được cả đời! Vậy lần sau tôi lại tìm anh!” Người đàn ông trung niên cười cười rồi lập tức lái xe đi
Điều này làm Trương Phàm hơi ngây người ra một lúc, tiếp đó mới hiếu ra là như thế nào. Hóa ra là địa điểm không đúng, loại người như họ cũng sợ bị lộ diện!
Mà nơi này là bên lề đường, khắp nơi đều là camera... Tất nhiên họ cũng kiêng kị
Trương Phàm không sợ bị theo dõi mà trực tiếp bắt một chiếc xe taxi đi thẳng đến Tây Giao.
Khi đến ngôi nhà mới mua thì trời đã tối rồi. Trương Phàm mở đèn lên rồi lập tức chạy đến góc tường. Bảy cục cưng đều. còn ở đây, không xuất hiện bất trảo gì cả.
Trương Phàm đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve thân của bảy cục cưng một chút rồi lập tức có phán đoán.
Bảy cây Tụ Linh Thảo này tồn tại thời gian không ngắn, tối thiểu cũng hai mươi năm trở lên
Mà nhìn lại vị trí của chúng và vết tích đồ nội thất trên mặt đất, Trương Phàm âm thầm cảm thấy may mắn là cha của Nhậm Cường không xê dịch đồ đạc trong thời gian dài, bắng không bảy cục cưng này đã bị xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415367/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.