Ánh mắt của tất cả mọi người có mặt đều dừng lại trên người Tề Đẳng Nhàn, nghiêm túc nhìn kỹ hắn, bắt đầu hoài nghi tính xác thực của những lời hắn vừa nói.
Bọn người kia, muốn đánh thẳng vào mặt Tề Đẳng Nhàn, trước mặt công chúng nghi ngờ tính xác thực của chuyện Tổng giám mục hắn nói.
Nếu Tề Đẳng Nhàn thật sự bị chuyện này làm ảnh hưởng, như vậy, thanh danh của hắn trong Thánh Giáo sẽ bởi vậy mà xuống dốc không phanh.
Thân là một Tổng giám mục khu vực phương nam, lời nói không đáng tin cậy như vậy? Vừa rồi còn nói thấy ánh sáng linh thiêng, lát sau đã bị tôn giáo khác vả mặt tại chỗ? Còn có mặt mũi làm Tổng giám mục nữa không?
“Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo và Lôi thí chủ từng có duyên phận, hôm nay cũng tới phúng viếng.” Một lão đạo sĩ cũng xuất hiện ở ngoài nhà thờ, một tay thi lễ, nói.
Lão đạo sĩ này râu tóc bạc trắng, trên đạo bào nơi nơi đều là mảnh vá, nhìn qua cho người ta một cảm giác có hơi nghèo kiết hủ lậu và lôi thôi.
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn chửi má nó, cân nhắc có cần đi đến bên cạnh lão đạo sĩ, nói bên tai ông ta một câu: “Cửu Đầu Xà… Không! Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn vạn tuế.” hay không.
Trong nhà thờ, mọi người đều không khỏi ngây ngẩn cả người, tất cả lại tập trung ánh mắt trên người Tề Đẳng Nhàn, muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700819/chuong-1656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.