Nhưng Chu Quang Vinh thì lại không giống thế, anh ta bị Tề Đẳng Nhàn túm lấy từ giữa bả vai và xé xuống từ xương quai xanh, hơn nữa còn xé cả hai bên trong cùng một lúc!
“Độc ác quá đi!”
Trong đầu Trần Ngư chỉ có bốn chữ này.
Đồ Phu ở tầng hai thì càng nghiến răng nghiến lợi, con mẹ nó, hai bố con nhà này đúng là ai nấy đều vô cùng hung ác...
Nếu như mình thực sự phản bội thì e rằng kết cục của mình chắc cũng chẳng khá hơn Chu Quang Vinh là bao đâu nhỉ?
Tạ Thiên Tiều chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn ta bị tình trạng bi thảm của Chu Quang Vinh dọa cho hai chân run rẩy và suýt nữa đã tè ra ngoài, gót chân tê dại và suýt chút nữa đã ngã phịch xuống đất.
Trong miệng Chu Quang Vinh liên tục hộc máu ra bên ngoài giống như thể không cần tiền vậy, chẳng bao lâu sau, cả người anh ta đã biến thành vũng máu.
“Cậu Tạ?” Tề Đẳng Nhàn cười híp mắt, xách hai cánh tay đẫm máu lên và đứng ở trước mặt Tạ Thiên Tiều, giống như thể đang cầm hai cái móng lợn ở trong tay vậy.
Biểu cảm của Tạ Thiên Tiều bỗng chốc đông cứng lại, trong ánh mắt chỉ còn lại sự sợ hãi và nhìn Tề Đẳng Nhàn với vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Ban nãy cậu mắng tôi thế nào ý nhỉ? Tôi muốn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700377/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.