Aleksandrovich cười cười nói: “Vậy người của tôi chết vô ích như vậy sao?”
Chu Quang Vinh nhàn nhạt nói: “Cái mạng này của anh ta tôi mua, một ngàn vạn tỷ, nhiều hơn thì không có. Nếu anh vẫn cứ khăng khăng không cho chút mặt mũi này thì cái kia ta có thể thử xem sao!”
Chu Quang Vinh cũng không muốn trực tiếp phát sinh xung đột sống chết với Aleksandrovich, tập đoàn Vạn Thịnh cũng là một tổ chức cường đại, nếu hoàn toàn xé rách da mặt thì đối với việc làm ăn của hai bên đều sẽ bất lợi.
Ông at bỏ ra một ngàn vạn tỷ ra cũng coi như là cho Aleksandrovich một bậc thang để xuống.
Aleksandrovich có thang để xuống, hơn nữa còn thấy Tề Đẳng Nhàn lắc đầu thì nói: “Một khi đã như vậy thì chuyện này cứ kết thúc ở đây thôi.”
Chu Quang Vinh cười cười: “Được, mười phút nữa số tiền này sẽ được chuyển vào tài khoản của quý công ty. Chỉ là một khi quý công ty cầm số tiền này rồi thì không được lôi chuyện này ra nữa!”
Aleksandrovich ngạc nhiên nói: “Ngài yên tâm, tôi là một người biết giữ chữ tín.”
Chu Quang Vinh chắp tay, nhàn nhạt nói: “Vậy tôi không tiễn!”
Âu Mặc thần sắc phức tạp nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn nói với Trần Ngư: “Đi thôi, hôm nào lại nói sau.”
Chờ sau khi đoàn người rời khỏi đây rồi, Chu Quang Vinh mới từ bên cạnh Âu Mặc lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700323/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.