Mới vừa ra khỏi biệt thự, Tôn Dĩnh Thục đã nhịn không được nổi trận lôi đình với Tề Đẳng Nhân.
“Họ Tề, anh làm cái gì vậy? Không phải đã thương lượng trước với Vinogradov rồi sao? Người của tập đoàn tài chính liên minh phương Đông, sao lại có thái độ này!” Tôn Dĩnh Thục nổi trận lôi đình mà nói.
“Tôn phu nhân, cô đừng có gấp.” Tề Đẳng Nhân lại nhàn nhạt cười nói.
Tôn Dĩnh Thục đen mặt nói: “Tôi có thể không nóng nảy sao? Việc này liền quan đến địa vị của tôi ở Thượng Tinh, nếu tôi bại bởi Lý Tuấn Duyên, vậy sẽ phải nhường ra những gì tôi đã khai thác và sở hữu được tại thị trường Hoa Quốc!”
Tề Đẳng Nhân buông tay, nói: “Cô có thể nắm được thị trường hay không, thì có quan hệ gì với tôi.”
Tôn Dĩnh Thục suýt nữa tức chết.
Dương Quan Quan chọc chọc eo Tề Đẳng Nhân, nói: “Đừng chọc tức tôn phu nhân như vậy, nếu không anh biết tay tôi!”
Tôn Dĩnh Thục giúp cô ta một đại ân, cô ta được Dương gia chia cho gia sản lên tới chục tỷ, cô ta đương nhiên cực kỳ cảm kích Tôn Dĩnh Thục.
“Cô hướng khuỷu tay ra ngoài đúng không?” Một tay Tề Đẳng Nhân trực tiếp tóm lấy cổ Dương Quan Quan, kẹp đầu cô ta trong khuỷu tay, hung tợn hỏi.
Chưa đợi Dương Quan Quan đánh trả lại, Tề Đẳng Nhân lập tức buông lỏng tay.
Sắc mặt Tôn Dĩnh Thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700239/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.