Mọi người vừa nghe thế, tức khắc tỉnh táo tinh thần lại, một đám dùng ánh mắt tràn ngập lửa nóng nhìn về phía Dương Ý, phảng phất như hắn ta vừa lắc mình đã biến hoá thành một mỹ nhân xinh đẹp, quyến rũ.
Dương Ý sau khi nghe được lời này của Đan Cát Lạc, trên mặt cũng hiện ra ý cười, nói: “Đan Cát Lạc, cậu đúng là quá cho tôi mặt mũi rồi! Dương gia chúng tôi, cũng chỉ là trợ thủ giúp tập đoàn tài chính liên minh phương Đông mà thôi, nào dám đảm đương nổi lời khen của cậu như vậy?”
Đan Cát Lạc vỗ bả vai Dương Ý nói: “Anh mang đến không ít lợi ích cho tập đoàn tài chính liên minh phương Đông chúng tôi, anh còn là bạn của tôi, tôi đương nhiên phải giúp đỡ anh rồi!”
Trên mặt Dương Ý lúc này đã tràn ngập kiêu ngạo và đắc ý.
Mọi người lại hướng mắt về phía đám người Tề Đẳng Nhân, lập tức chuyển từ khinh thường thành thương hại.
Tên ngu xuẩn này, đắc tội đối tác Dương Ý mà tập đoàn tài chính liên minh phương Đông chỉ định hợp tác, còn nghĩ cái gì mà “Tất cả đều muốn”, vui đùa cái gì vậy?
“Tề tổng đều đã nghe được chứ?” Dương Ý quay đầu, nhìn về phía Tề Đẳng Nhân, nhàn nhạt hỏi.
“Nghe được rồi!” Tề Đẳng Nhân nói, “Dương tiên sinh đúng là lợi hại.”
Tôn Dĩnh Thục lại nhịn không được nhíu mày, chẳng lẽ chuyện Tề Đẳng Nhân thương lượng trước với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700238/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.