Phản ứng đầu tiên của Giang Sơn Hải và Lâm Từ Long sau khi bọn họ trông thấy Tạ Cuồng Long xuất hiện chính là, lần này Tề Đẳng Nhàn chắc chắn phải chết rồi!
Vậy nhưng ngay khi Tạ Cuồng Long nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì sắc mặt của hắn ta lại cứng đờ ra như gỗ.
Sau khi bò dậy từ dưới đất, Lâm Từ Long vẫn cứ thế tiếp tục lải nhải, anh ta không ngừng hắt nước bẩn lên trên đầu Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha ha khi chứng kiến cảnh tượng ấy.
Giang Khuynh Nguyệt quay đầu lại nhìn hắn một cái, nhất thời không nói được bất cứ câu nào, ê này… Đã đến lúc này rồi mà anh vẫn còn cười được hay sao?
“Thế nào, có phải cậu đã quên mất rằng có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua rồi đúng không? Tại sao cậu nhìn thấy tôi mà lại không nói với tôi câu nào thế?” Tề Đẳng Nhàn vừa cười tủm tỉm vừa bước tới rồi cất tiếng hỏi Tạ Cuồng Long.
Lâm Từ Long đứng ở một bên giận dữ nói: “Tại sao cậu lại dám ăn nói như thế với Tạ chiến tướng? Một chuẩn tướng như cậu trông thấy thượng cấp của mình mà lại không biết cúi chào à?”
Khóe miệng của Tạ Cuồng Long cũng giật giật vài cái, hắn ta quay sang nhìn Tề Đẳng Nhàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chào đại ca ạ!”
“Ầm!”
Không còn nghi ngờ gì nữa, ba chữ kia chẳng khác gì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700163/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.