Dương Quan Quan cười lạnh, tay trái hung hăng vỗ một chưởng xuống mặt bàn, trầm đục phịch một tiếng, mặt bàn vỡ vụn thành nhiều mảnh, cô rút từ trong đống gỗ vụn ra một cây gậy gỗ dài hơn một khối trực tiếp quất xuống sau lưng Từ Dương!
“A!”
Sau lưng Từ Dương bị ăn đòn hiểm lại hét thảm lên một tiếng, trong miệng lập tức phun ra máu tươi.
Dương Quan Quan không lưu thủ chút nào, tay cầm gậy gỗ đánh liên tục, bang bang bạch bạch liên tiếp đánh đủ mười lăm gậy, không thừa không thiếu.
Trước mắt bao nhiêu người bị Dương Quan Quan đánh mười lăm gậy, phía sau lưng bị đánh tới mức da tróc thịt bong, hơi thở cả người đều thoi thóp.
Từ Dương phun ra một búng máu cuối cùng, suy yếu nói: “Tề Đẳng Nhàn, mày sẽ không được chết tử tế….”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong chỉ đào đào lỗ tai rồi nói: “Hiện tại còn có ai cảm thấy tôi không có đủ tư cách để nói chuyện hay không?”
Hứa Thiếu Cường đen mặt nói: “Cho dù cậu có là đà chủ của chi nhánh Long Môn ở Thượng Hải đi nữa, lời nói có uy quyền nhất định thì cũng không thể nhúng tay vào cuộc bầu cử tân đà chủ của chi nhánh Long Môn ở Đông Hải chúng tôi được!”
Tề Đẳng Nhàn cười ha hả, lời nói này ngược lại cũng không sai, thân phận của hắn là chủ nhân của Long Môn ở Thượng Hải, địa vị so với bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699846/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.