“Long Môn ở Đông Hải muốn tuyển ra đà chủ tân nhiệm, mấy người đương nhiên có thể bỏ phiếu theo đầu người để quyết định, nhưng quyết định cuối cùng ra sao vẫn là do tổng bộ Long Môn quyết định.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.
“Hơn nữa, Mã Hồng Tuấn không phải là người mấy người muốn đuổi đi là có thể đuổi đi, bởi vì tôi ở chỗ này hôm nay chính là để chống lưng cho ông ta.”
“Mấy người muốn đuổi người chính là đối nghịch với tôi!”
Từ Dương cười khẩy nói: “Mày thì là cái thá gì? Cũng xứng nhúng tay vào nội vụ trong Long Môn của chúng tao!”
Tề Đẳng Nhàn lôi ngọc trụy từ trong ngực của mình ra, đáp lên trên mặt bàn rồi lạnh giọng nói: “Môn quy của Long Môn, dĩ hạ phạm thượng đánh mười lăm gậy!”
Mọi người nghe thấy lời này thì đều cười nhạo.
“Ha ha ha ha, thật là buồn cười chết mất, lại còn dĩ hạ phạm thượng nữa chứ, hay là cậu lại muốn nói bản thân mình chính là người của tổng bộ?”
“Tôi chưa từng gặp qua người nào mặt dày vô sỉ như vậy, dám chạy tới Long Môn chúng ta giả danh lừa bịp!”
“Họ Tề kia, mặc dù cậu rất lợi hại nhưng Long Môn chúng tôi cũng không phải ăn chay, mọi người cùng nhau sóng vai chiến đấu thì chưa chắc cậu đã có thể thắng được đâu!”
Tề Đẳng Nhàn lại đẩy đẩy ngọc trụy về phía trước thêm một chút: “Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699845/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.