“4.5 tỷ được không? Không thể giảm nữa đâu.” Tề Đẳng Nhân thở dài nói.
“3 tỷ.” Từ Ngạo Tuyết khó chịu nói.
Tề Đẳng Nhân duỗi tay lại nhấn một cái.
Từ Ngạo Tuyết đau đến suýt nữa lăn lộn trên giường, nước mắt còn chảy ra, cô ta thở hổn hển liên tục.
Tề Đẳng Nhân nói: “Kiên nhẫn của tôi có hạn, 4 tỷ, không muốn dây dưa với cô nữa. Nếu lại không muốn, vậy thì bỏ đi!”
Từ Ngạo Tuyết cầm lấy sách ném vào mặt Tề Đẳng Nhân, nhưng cuối cùng lại bị hắn
nhẹ nhàng né được.
“Bị thương thì phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng
nóng tính như vậy, sẽ ảnh hưởng miệng vết thương khép lại.” Tề Đẳng Nhân nói.
“Tôi khép lại cái mặt anh! Anh cũng biết tôi bị thương chỗ này mà còn cố ý ấn vào?!” Từ Ngạo Tuyết giận dữ nói.
“Tôi chỉ là thấy cô có chút gầy ốm, cho nên sờ thử xem có phải thật hay không thôi.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.
Từ Ngạo Tuyết cũng biết hắn là một tên khốn nạn không có điểm mấu chốt, nếu cứ tiếp tục dong dài với hắn, nói không chừng, miệng vết thương của cô ta sẽ bị ấn xuất huyết mất.
Vì thế, cô ta cũng chỉ có thể trầm mặt nói: “Vậy lấy giá gốc, 4 tỷ! Anh đừng có mà chơi chiêu với tôi.”
Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi chơi chiêu cái gì? Giấy trắng mực đen viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699805/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.