Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi nghĩ kỹ rồi, chỉ là một cái quặng sắt sắp khai thác xong, ngu mới không bán, dù sao có người tình nguyện tiêu tiền như rác tiếp nhận, cớ sao lại không làm?”
Từ Ngạo Tuyết nói: “Sợ là không chỉ đơn giản như vậy chứ?”
Sau khi nói xong lời này, cô ta bật cười, nói: “Trước đó tôi ra giá 4 tỷ, nhưng hiện tại, chỉ sợ chỉ có thể bán 1.5 tỷ.”
Tề Đẳng Nhân nói: “6 tỷ, cô có muốn hay không! Tôi không hố bạn bè, 4 tỷ là cho Trần gia, tôi chỉ lấy 2 tỷ.”
Từ Ngạo Tuyết nói: “Anh đúng thật là nghĩ tôi coi tiền như rác sao? Tôi hiện tại, không cần!”
Sắc mặt Tề Đẳng Nhân tối sầm, nói: “Cô không cần, vậy thì về sau cũng đừng trách tôi không cho cô cơ hội.”
“Không cần thì là không cần, tôi cũng đổi ý rồi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.
Tề Đẳng Nhân biết hơn phân nửa là hắn đã giả bộ dụ cô ta thành công rồi, cô ta hiện tại thật sự cho rằng, tập đoàn Hướng thị cực kỳ thiếu tiền.
“Từ Ngạo Tuyết, cô chơi tôi sao? Ông đây vì giúp cô lấy được quặng mỏ này, mà phải mặt dày đến tìm Trần gia xin xỏ, cô hiện tại lại nói không cần?” Tề Đẳng Nhân giơ tay lên, làm ra hành động như chuẩn bị muốn đánh người.
“Tôi nói, không cần thì là không cần, tôi đổi ý rồi! Hơn nữa, còn muốn đòi 6
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699804/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.