Chương trước
Chương sau


488

“Nếu như cô không có ân oán gì với nhà họ Dương ở Ma Đô, biết đâu giữa chúng ta còn có chút duyên phận.”

Tôn Học Văn cười cười, sau đó ném chuyện này ra sau đầu.

Tề Đẳng Nhàn không nhàn rỗi ở công ty mà đi quanh nhìn hiện trường phá bỏ di dời. Người ở đó vẫn không muốn chuyển đi, nếu chỉ có nhân viên công tác đi từng nhà hòa giải như vậy thì thật không thể nào tránh khỏi xảy ra ẩu đả.

“Thôi, trực tiếp đến võ quán của Lý Gia Quyền một chuyến đi!”

Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một hồi, quyết định đi thẳng đến võ quán của Lý Gia Quyền ở thành phố Trung Hải.

Võ quán của Lý Gia Quyền luôn nằm ở một vị trí gần trung tâm thành phố, được trang trí theo phong cách cổ xưa và trước cửa treo tấm biển lớn – Lý Gia Quyền.

Bên dưới tấm biển còn có một giấy chứng nhận ghi là Di sản văn hóa phi vật thể của tỉnh Đông Hải.

Không thể không nói rằng danh tiếng của Lý Gia Quyền ở tỉnh Đông Hải vốn đã rất lớn mà mấy năm nay lại càng phát triển rực rỡ hơn, thậm chí gần đây đã mở được vài hội quán ở bên nước ngoài.

Điều này đóng góp cho tỉnh Đông Hải không ít, cũng khiến cho các quan chức tỉnh luôn sẵn sàng trong việc cung cấp vài chính sách hỗ trợ.

“Hả? Bộ trưởng Tề, anh làm gì ở đây?” Tề Đẳng Nhàn vừa bước vào hội quán của Lý Gia Quyền đã bị người quen gọi tên.

Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, thấy là Tiểu Lôi ở phòng an ninh liền gật đầu, hỏi: “Sao cậu lại ở chỗ này?”

Tiểu Lôi: “Gần đây tôi đi dạy thêm, lại muốn học một chút Lý Gia Quyền cho nên khi rảnh rỗi sẽ ở đây huấn luyện mọi người.”

Tề Đẳng Nhàn a một tiếng, nói: “Là chuyện tốt đấy, biết học hỏi và luyện tập rất đáng để tuyên dương.”

Tiểu Lôi hỏi: “Bộ trưởng Tề, anh cũng tới học quyền hả?”

“Không, tôi tới phá võ quán!” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.

“Hả? Bộ trưởng Tề, anh đừng làm thế. Tôi nghe người trong quyền quán nói hôm nay có nhân vật lớn từ Đế Đô tới đây, trưởng quản Lý Gia Quyền đang ở bên trong tiếp khách.” Sau khi Tiểu Lôi nghe hắn nói như vậy, sắc mặt cậu ta nhanh chóng thay đổi.

“Nhân vật lớn? Ông lớn nào thế?” Tề Đẳng Nhàn tò mò hỏi.

“Không biết, là một ông lão, tôi có nghe người ta gọi ông ta là Phó lão.” Tiểu Lôi thấp giọng nói.

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, hóa ra là Phó Phong Vân, hắn cũng không thèm để ý nữa, nói: “Vậy thì vừa đúng lúc phá võ quán này để cho vị nhân vật lớn kia nhìn ra bộ mặt xấu xí của võ quán bọn họ, để xem hư danh là như thế nào!”

Tiểu Lôi đổ mồ hôi lạnh: “Bộ trưởng Tề, anh thật sự muốn phá võ quán sao? Cao thủ dưới trướng Lý Gia Quyền cũng không ít, nếu anh bị đánh chết…”

Tề Đẳng Nhàn cười ha hả, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, dồn lực đá chân về phía trước!

Hắn vận sức dồn vào chân, mỗi một cước đá ra đều tựa như phát động đại pháo khiến cả võ quán rung chuyển.

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Tề Đẳng Nhàn giống như mãnh thú sắt thép hình người đi về phía trước, mỗi một bước đều chấn động như núi lay.

“Phá võ quán!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng quát một tiếng, thanh âm rung động tựa như hồng chung đại lữ nổ vang, khiến màng nhĩ một số người ong ong suýt nữa thì điếc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.