Chương trước
Chương sau


“Ha ha ha…” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được cười gượng, không nghĩ đến trí nhớ của Lý Vân Uyển lại tốt như vậy.

Sau khi cùng Tề Đẳng Nhàn đùa giỡn một chút, Lý Vân Uyển mới bắt đầu nói chyện chính sự.

“Khoản vay hai trăm triệu này là vốn khởi nghiệp cho dự án của công ty chúng ta, rất quan trọng.”

“Vào lúc này, chúng ta không thể mở miệng hỏi tập đoàn Hướng thị bên kia được, gần đây áp lực mà Đông Tinh chịu quá lớn rồi.”

“Cho nên tốt nhất là anh không nên xảy ra bất kỳ xung đột gì với Tôn Học Văn nữa.”

“Đến lúc anh ta cầm đi hai trăm triệu kia, anh không có chỗ mà khóc đâu!”

Lý Vân Uyển nói như thế để cho Tề Đẳng Nhàn nắm rõ ràng quan hệ lợi hại trong chuyện này.

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Nếu đã thoả thuận xong hắn cũng không dám đổi ý nữa đâu.”

Lý Vân Uyển cười cười, không nói chuyện này nữa mà chuyển chủ đề: “Buổi tối tôi phải về nhà một chuyến, không ăn cơm cùng anh được, anh tự lo đi.”

Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy vừa hay, để tối nay hắn chú ý động tĩnh bên phía Dương Quan Quan cùng Tôn Học Văn một chút, phòng cho cô ta gặp phải chuyện gì.

Lúc này Tôn Học Văn đã ngồi trên xe mình gọi điện thoại.

“Tiểu thư Dương Phỉ Phỉ, đã giải quyết xong mọi chuyện rồi, buổi tối Dương Quan Quan hẹn tôi ăn cơm.” Tôn Học Văn cười ha hả nói với người ở đầu dây bên kia.

“Không hổ là giám đốc Tôn ra tay, quả nhiên mã đáo thành công!” Dương Phỉ Phỉ không khỏi cười đáp.

Tôn Học Văn xoa tay, nói tiếp: “Vậy khoản vay hai tỷ của nhà họ Dương ở Ma Đô thì sao?”

Dương Phỉ Phỉ nói: “Tôi lập tức an bài cho người vay hai tỷ từ chi nhánh các anh, toàn bộ công lao đều là của anh!”

Tôn Học Văn không khỏi mừng rỡ.

Những năm gần đây, muốn các doanh nghiệp lớn đến vay vốn thật không dễ dàng, Tôn Học Văn vì thành tích mà ủ rũ mặt mày một khoảng thời gian.

Cho nhà họ Dương ở Ma Đô vay hai tỷ này là chuyện không thể tốt hơn, anh ta không cần lo nhà họ không trả được tiền.

“Buổi tối nhớ đem thuốc tôi đã đưa bỏ vào trong chén của con đàn bà kia, phụ nữ trong trắng đến đâu cũng sẽ biến thành dâm phụ thôi!”

“Nếu anh có hứng thú thì cũng có thể thử trước, nhưng nhất định phải nhớ quay video.”

Dương Phỉ Phỉ cười lạnh nói.

Tôn Học Văn không khỏi ho khan một tiếng: “Muốn quay video thì thôi, hay là Dương tiểu thư hãy để những người đó đến đây…”

Dương Phỉ Phỉ hài lòng nói: “Có video cô ta bị một đống đàn ông cưỡng hiếp, tôi muốn nhìn xem cô ta còn mặt mũi gì ở lại Ma Đô, còn có mặt mũi gì tranh giành gia sản với tôi?!”

Tôn Học Văn có chút không rét mà run, thủ đoạn của Dương Phỉ Phỉ thật quá tàn nhẫn, đã sớm bày ra một thế trận như vậy.

Quan hệ giữa anh ta và Dương Quan Quan tuy cũng không tệ lắm, nhưng Dương Phỉ Phỉ đã tìm đến anh ta, lấy thành tích hai tỷ làm mồi nhử để anh ta giúp mình việc này.

“Thật đáng tiếc…” Tôn Học Văn cúp điện thoại, không khỏi khẽ chép miệng.

Nghĩ đến đêm nay Dương Quan Quan sẽ bị một đống đàn ông chà đạp, anh ta cảm thấy có chút tiếc.

“Ai bảo số cô lại không tốt như vậy cơ chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.