Si Tâm Mộng thật sự có vận tốc di chuyển rất nhanh, chúng nhường như biến mất trước mặt mọi người mà không một ai có thể nhìn thấy chúng chạy chứ không phải là biến mất.
Nhưng lần này nó xuất hiện lại là nơi bùn lầy khó đi nhất của U Minh sơn mạch, đất liền Si Tâm Mộng đã khó có thể bắt (hái) được chúng nói chi là trên bùn lầy khó đi.
Nơi bùn lầy này nếu người nào không cẩn thận ngã hay xuống thì sẽ bị lún xuống không cách nào có thể lên được, đầm lầy này như một con vật khổng lồ có thể nuốt tất cả mọi thứ ( chìm xuống ).
Nhưng khinh công của Băng Y không thể khinh thường, nàng có thể đi trên bùn mà tốc độ của nàng cũng nhanh không kém gì Si Tâm Mộng.
Khinh công của Băng Y đạt đến trình độ mà trên thế gian hiếm người bì kịp, nhưng Si Tâm Mộng lúc ẩn lúc hiện nên rất khó có thể bắt chính xác vị trí của nó. Nhưng lòng quyết tâm bắt nó của Hàn Nguyệt Băng Y làm nung nấu thêm lòng kiên định, vì nó chính là vị thuốc cuối cùng cũng là vị thuốc quan trọng nhất để nàng có thể loại độc cho người ấy.
Băng Y dùng một đoạn tử sa *( dải lụa màu tím ) quấn quanh Si Tâm Mộng, làm cho nó không có đường trốn thoát, nhưng nó lại không như ý muốn có gắng vùng dậy để chạy thoát nhưng nó có vùng vẫy bao nhiêu cũng không thoát được ( lần này thật sự tiêu đời nó thật rồi ).
Nó biết người nữ nhân này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640359/chuong-100.html