" Tiểu thư , chỗ ở này có phải để cho người ở không " Y Xuân nhìn cái viện bỏ quan mà bọn họ phu nhân thừa tướng cho tiểu thư nhà họ .
" Thật quá đáng , em đi nói chuyện với bà ấy " Y Xuân dời bước ra ngoài Nguyệt Nhu viện , nhưng được Băng Y ngăn lại .
" Không cần , chúng ta ở đây đi " Nàng lấy chiếc lá ra đưa lên môi thổi một khúc ám hiệu của cung Nguyệt Y .
" Nhưng mà....." Y Xuân chưa lên tiếng hết thì bị giọng nói của Băng Y
" Đây là nơi nương ta từng ở , ta không muốn đi nơi khác " Băng Y nhớ đến tình yêu thương của Nguyệt Nhu , ấm áp , dịu dàng làm nàng cảm thấy hạnh phúc khi có người yêu thương .
" Cung chủ , có gì phân phó " 4 hắc y nhân cung kính quỳ trước mặt nàng .
" Trang hoàng lại nơi đây cho ta như viện ngoài thành , mai ta muốn thấy kết quả " Băng Y lạnh giọng giận dò , nàng biết thời gian nhiêu đó là dư với thuộc hạ của nàng , bên nàng không có thứ vô dụng .
" Thuộc hạ , tuân lệnh " bốn hắc y nhân đồng loạt lĩnh mệnh và xoay người mất dạng .
" Y Xuân , Y Đông , chúng ta đi "
Tại một nơi của Kỳ Nguyệt , rừng sương mù cách kinh thành Kỳ Nguyệt khoảng hai ngày đường trên đỉnh Vô Nhai có một nam tử bạch y đang đứng nhìn lên bầu trời . Nam nhân đó là Nam Cung Hàn Thần , chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640282/chuong-23.html