Huyết sắc tà dương,nắng gắt như lửa, Thanh Phong nóng nảy, khẽ nâng Dương Liễu dậy. Dướibầu trời u ám, một cuộc hạo kiếp sắp bắt đầu......
Vân Linh mangtheo mọi người xử lý đống thi thể, ném tới bãi tha ma. Lãnh Dịch một lần nữa phân phối người lại, vì Phong Vân Ngạo cũng vì Lãnh Tứ Hàn chuẩn bị đồ ăn, sau đó chậm rãi lui xuống.
"Ăn từ từ!" Phong Vân ngạonhìn Lãnh Tứ Hàn đang vùi đầu ăn, trong mắt nháy mắt lộ vẻ xúc động, sau đó lại không phục nụ cười thản nhiên “Không có người tranh với ngươi.”
"Đói, hừ hừ.....” Cắn một miếng thịt bò, liếc nhìn Phong Vân Ngạo đang chậmchạm ăn, khinh bỉ cùng oán giận, hung hăng phun ra một câu.
Trêntrán Phong Vân Ngạo rơi xuống ba đường hắc tuyến. Nàng chỉ ngủ trễ mộtchút, có cần làm bộ dáng Thiên Địa oán giận vậy không? Lãnh Tứ Hàn giống như là quỷ chết đói đầu thai, lần đầu tiên nàng có cảm giác bản thân cỡ nào đáng giận.
Nhìn Lãnh Tứ Hàn đang vùi đầu ăn, mang theo ýnghĩ sâu xa nhìn ngoài cửa, khóe miệng nhếch lên mang theo ý vị khôngbiết tên. Một bên, khóe miệng Lãnh Tứ Hàn chậm rãi nhếch lên, vừa rồiđầy thi thể nhưng lại lưu lại một nhân chứng sống. Hiện tại hắn thật sựchờ mong đến cùng nàng là người của ai.
Bỗng nhiên trong lòngLãnh Tứ Hàn quyết định, gian tế? Như vậy cũng chỉ có thể là gian tế củachính hắn. Ánh mắt vừa động, đã suy nghĩ, như vậy liền cứ thế.
"Hu hu, nương tử” Lãnh Tứ Hàn bĩu môi nhìn Phong Vân Ngạo, khóe miệng còn dính miếng thịt băm, vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-quy-y-doc-phi/1594184/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.