Edit: Tiểu Dung
Beta: Ụt Ác Từ Pé
Thời gian trôi qua Vân Hiểu Nguyệt cứ việc như cũ cùng Bảo Bảo ở chung, bồi hắn ăn điểm tâm, chơi cờ, bồi hắn làm trò chơi, kể chuyện xưa cho hắn nghe. Nhưng mà, sau nụ hôn kia, có ít thứ đã bị cải biến. Nhất là Bảo Bảo, sau sáng hôm đó, ánh mắt Bảo Bảo nhìn Vân Hiểu Nguyệt, mang theo tình yêu thật sâu, tình yêu quyến luyến mà trần trụi, trực tiếp mà rõ ràng như vậy, liền ngay cả bọn thị nữ Hồng Nhi cũng nhìn ra đó, làm cho Vân Hiểu Nguyệt muốn xem nhẹ cũng làm không được.
Rất nhiều lần nàng muốn thử cùng hắn giải thích, làm cho hắn vui lên, nhưng mà nói đến bên miệng, cũng không biết nói từ đâu, đành phải hết một đến hai, hết hai tới ba tùy hắn kè kè tại bên người, Vân Hiểu Nguyệt nàng cũng kỳ quái, mà mệnh sống nàng có thể đối với mọi người lạnh lùng, lại duy độc nhất đối với tiểu khả ái ngoan này mà động tâm, hazz..
Bất quá, ngày đau đầu cũng không lâu lắm, ba ngày thoáng một cái đã qua, sáng sớm hôm nay, Vân Hiểu Nguyệt sớm dậy rời giường, cùng như thường ngày xuống dưới lầu đi trong hoa viên hít thở không khí, mới ra cửa lớn, đã nhìn thấy trong rừng cây dưới cây đại thụ, Huyền Kha lẳng lặng đứng ở nơi đó, ôn nhu nhìn nàng.
Một thân mặc Thái Tử bào sắc hoàng kim tôn hắn lên càng thêm phong thần tuấn lãng, phiêu dật xuất trần, trên đầu thắt một sợi giây long màu sắc hoàng kim tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097855/quyen-2-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.