“Nguyệt Nhi, khuya lắm rồi, chúng ta đã hạ mấy chục ván, hắn từ sáng sớm bắt đầu ngay cả giọt nước cũng chưa uống, tiếp tục như vậy nữa, hắn sẽ chống đỡ không được.
Nguyệt Nhi, ta nghĩ, cho hắn nghỉ ngơi một chút đi, như thế nào?”
Cùng Vân Hiểu Nguyệt hạ cờ hồi lâu, Tư Đồ Viễn mắt thấy sắc mặt Phong Tuyệt bên ngoài viện trở nên trắng dần, rốt cục không nhịn được, mở miệng nói.
” Viễn, vậy chàng nói một chút, lúc trước khi chàng nhận huấn luyện ám vệ, chỉ là mỗi ngày đứng đơn giản như vậy sao?”
Nâng tay viết một chữ ” nhầm ” ở trên bàn cờ, Vân Hiểu Nguyệt cười nhạt hỏi.
” Đâu?”
Tư Đồ Viễn trong lúc nhất thời á khẩu không trả lời được, ám vệ là thị vệ bên người chủ tử, vô luận là độ trung thành, độ nhẫn nại, hay là yêu cầu trong võ công, đều cực kì nghiêm cẩn, thân phận chủ tử càng hiển hách, huấn luyện ám vệ càng tàn khốc.
Thường thường là hơn trăm người đồng thời huấn luyện, cuối cùng có thể ra cửa chỉ có mấy người, còn dư lại, không chết thì cũng tàn, chỉ là đứng một ngày, hình như là cường độ huấn luyện rất nhẹ rất nhẹ, cơ hồ là không đáng kể.
“Nhưng là… Bên ngoài gió nổi lên, trời sắp mưa, nàng nhất định phải để hắn tiếp tục đứng?”
Dừng một chút, Tư Đồ Viễn không ngừng cố gắng.
” Viễn, tâm tư của chảng, hẳn là đặt ở trên bàn cờ đi, nhìn xem, chàng lại thua rồi nha, coi như quên đi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097825/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.