Trong phòng khách, Bạch Bằng Triển ngồi ở trên ghế, không ngừng uống nước trà, một bình lại một bình, vẻn vẹn gần hai cái canh giờ, hai người còn không có từ nội thất đi ra.
Bạch Bằng Triển gấp vô cùng, vừa vặn ba người Tư Đồ Viễn thuỷ chung đứng canh, một người ở bên ngoài, hai người khác canh giữ ở cửa, rõ ràng chính là không muốn hắn đi quấy rầy!
Vân đệ, đệ thế nào, điện hạ là một người ôn hòa như vậy, cũng sẽ không thể nào làm hại đệ đi!
Đệ quả thật là người của điện hạ sao?
Đúng, nam tử đẹp như vậy, còn có võ, liền ngay cả tùy tùng cũng long lanh như vậy, tự nhiên không phải là người bình thường.
Nhưng là Vân đệ, ngươi kiệt xuất như vậy, làm sao có thể thành nam sủng của điện hạ?
Hay là, điện hạ là người của đệ? Có khả năng sao, không giống a!
Trời ạ, không thể nghĩ nữa càng nghĩ càng muốn điên rồi!
Ngồi ở trên ghế Bạch Bằng Triển bất an phiền chán, trong bụng nghi ngờ trùng trùng, càng nghĩ càng hỗn loạn, cảm giác cả người giống một con thú bị vây lại, không biết như thế nào cho phải!
“Bạch Tướng quân, người không nên gấp gáp, chủ tử nhà ta rất nhanh sẽ ra thôi, người yên tâm đi!”
Tư Đồ Viễn đứng một bên thật sự là nhìn không được, nói an ủi.
“Chuyện này … Viễn, ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi có thể nói cho ta một chút?”
Do dự nửa ngày, Bạch Bằng Triển khẽ cắn môi, quyết định kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097797/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.