Tại bên ngoài ngự thư phòng tại Hoàng cung Thanh Long quốc.
Tần Vũ sau khi chạy chết hơn mười con ngựa liền tiến cung. Dừng chân tại dong suối chảy cùng đàn cá cẩm sặc sỡ, trong đầu hắn hiện lên mâu thuẫn ” nói, hay không nói?”
Nhớ lại cuộc sống ngày trước của Điệp Nhi tại Hoàng cung, hắn thật sự không muốn nói cho Tần Ngạo biết rằng Vân Hiểu Nguyệt này có khả năng chính là Vân Nhược Điệp.
Tuy rằng chỉ nhìn thấy nàng trong giây lát, tuy rằng chỉ thấy nàng trong cơn thịnh nộ, nhưng trên người của Vân Hiểu Nguyệt nàng lại có bóng dáng của Vân Nhược Điệp, nhưng là không nói cho Hoàng huynh có được không?
Từ sau khi Điệp Nhi hoả thiêu tẩm cung, Hoàng huynh liền bệnh nặng triền miên mấy tháng. Đau của hắn, hối hận của hắn đều được thể hiện rõ ra bên ngoài. Trong tẩm cung của hắn tràn ngập tranh của nàng, Hoàng huynh triền miên tưởng niệm nàng.
Chiếc giường trong thư phòng chính là chiếc giường Hoàng huynh thích nhất, hắn tình nguyện ngủ ở thư phòng chứ không muốn để bản thân ngủ thoái mái ở Long sàng, đơn giản là vì chiếc giường này là nơi Điệp Nhi làm bạn cùng hắn.
Trận đại hoả kia đã làm cho Sắc Điệp cung bụi tan khói diệt. Cho dù chỉ là một mảnh nhỏ cũng không có để lại. Điệp Nhi hận hắn như thế không lưu lại cho hắn dù chỉ là một ấn ký, một góc áo nhỏ của nàng.
Điệp Nhi quyết tuyệt như vậy càng tương tự Vân Hiểu Nguyệt kinh người kia. Tần Vũ càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097780/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.