Những ngày tiếp theo, Vân Hiểu Nguyệt trởnên trầm mặc hơn rất nhiều, im lặng hơn rất nhiều, nằm suốt trên giường.Ngoại trừ uống thuốc, dùng bữa, thời gian còn lại đều dùng để tập nội công,khôi phục võ công!
Ngày nào Tần Vũ cũng đến Sắc Điệp Cung ngồimột lúc, chẳng qua, Vân Hiểu Nguyệt không quan tâm đến hắn, thái độ dần dần xacách khiến Tần Vũ rất bất lực. Về phần Tần Ngạo, từ bữa thổ lộ tâm sự với VânHiểu Nguyệt lần đó, chiều nào hắn cũng đến chỗ Vân Hiểu Nguyệt trò chuyện.Lúc đầu, Vân Hiểu Nguyệt còn nổi giận đùng đùng bảo hắn cút đi, nhưng TầnNgạo quả là đã hạ quyết tâm chết cũng không đi, sau khi thấy quát mắng vài lầnkhông hiệu quả, Vân Hiểu Nguyệt liền áp dụng thái độ hoàn toàn coi thường, mặcxác hắn nói gì, làm gì, mình cũng coi như không nhìn thấy. Nàng ăn thì vẫn ăn,ngủ thì cứ ngủ, chẳng qua cái giường này, đừng hòng đến gần, bằng không nàng sẽlấy kiếm mà hầu hạ!
Tần Ngạo vốn còn tìm may mắn, đã được VânHiểu Nguyệt cảnh cáo còn không tin, thử mó vào giường, Vân Hiểu Nguyệt quả thậtkhông chút khách khí lấy thanh đoản kiếm đặt dưới gối ra đâm tới, cũng may bệnhnặng chưa lành, chẳng có sức lực, nếu không bụng hắn sẽ bị đâm thành một cái lỗlớn, dù vậy, vẫn máu tươi chảy ròng. Tần Ngạo biết mình đuối lý, không cho bấtluận ai nói chuyện này ra ngoài, để Trương Thái y bí mật băng bó, giấu diếm mọingười. Cũng chính là từ lần đó về sau, hắn biết điều hơn rất nhiều, mỗi ngày chỉtrơ mặt đến sau bữa trưa rồi chạy về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097749/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.