Nhắm mắt cảm nhận luồng khí từ từ chạytrong gân mạch, những chỗ đau âm ỉ nay đã được thay thế bằng cảm giác sảngkhoái. Vân Hiểu Nguyệt mừng rỡ. Nàng biết, chỉ cần mình luyện tập thêm, ngàybình phục hoàn toàn không còn lâu.
“Tham kiến Hoàng thượng!” Đột nhiên, ngoàicửa truyền vào tiếng hô đồng thanh, Vân Hiểu Nguyệt cả kinh, vội vàng thu lạichân khí vào đan điền, điều chỉnh hô hấp đến mức vững vàng nhất, nhắm mắt lại,giả bộ ngủ, bởi vì nàng thật sự không muốn nhìn thấy khuôn mặt ấy.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm rãi tới gầnbên giường, sau đó mép giường bên đó hơi lún xuống, thân thẻ tỏa ra mùi LongDiên Hương nhè nhẹ nhích lại gần mình.
Vân Hiểu Nguyệt không nhúc nhích, chỉ nằmim, bàn tay trong chăn đã giấu sẵn ngân chân, chỉ cần yêu nghiệt chết tiệt nàycó bất kì hành vi gây rối gì, đừng trách nàng không khách khí.
Tần Ngạo lẳng lặng ngắm nhìn dung nhan tuyệtmỹ bình yên trong giấc ngủ trước mắt, đôi mắt phượng đẹp đẽ thay đổi, có chútthương tiếc, có chút áy náy, tự trách ngập tràn trong đó. Hắn vươn tay, cẩnthận chỉnh lại tấm chăn bằng gấm lên cao một chút, che khuất bờ vai lộ ra củaVân Hiểu Nguyệt, rồi sau đó tựa vào thành giường, im lặng cùng nàng. Đột nhiêntrong tim hắn cảm thấy lắng lại, hương thơm quen thuộc làm dịu êm nỗi lo lắngcùng sự hỗn loạn vô cùng nơi đáy lòng. Hít thở sâu một hơi, hắn nở nụ cười.
Hắn nhớ tới những hành vi khác một trời mộtvực với quá khứ trong mấy ngày nay của mình, không chỉ vô tâm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097748/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.