Thời gian nhanh chóng trôi qua trong cảnh yên tĩnh hòa hợp, đến khiVân Hiểu Nguyệt đã đọc xong cuốn sách kể về phong thổ Thanh Long quốc cầm trongtay, đã gần hoàng hôn.
Quay người nhìn Tần Ngạo một bên đang cẩn thận phê duyệt tấu chương,ánh dương vàng rực xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên người hắn, thành một quầngsáng màu vàng, khiến khuôn mặt yêu mị thêm vài phần thánh khiết trang nghiêm,quả thật là cảnh tượng đẹp tuyệt!
Yêu nghiệt quả là yêu nghiệt, trách không được có nhiều nữ nhân vìmuốn cùng hắn có muột đêm hoan lạc, đấu tranh đến ngươi chết ta sống. Xem ra, nếuhắn nguyện ý, ngay cả nam nhân, cũng sẽ bị hắn mê hoặc! Chậc chậc, không biếtquốc chủ ba nước còn lại, có phải cũng toàn soái ca mĩ nam hay không? Nếu có cơhội, nhất định phải đi xem!
“Tiểu Điệp nhi, nàng nhìn chằm chằm Trẫm như vậy, có phải nàng cóchút thích Trẫm rồi hay không?” Đang lúc Vân Hiểu Nguyệt miên man suy nghĩ, mộtgiọng nói mang theo ý cười kéo lại suy nghĩ của nàng.
“Ách?” Nháy mắt mấy cái, nhìn chằm chằm khuôn mặt phóng đại trước mắt,Vân Hiểu Nguyệt theo phản xạ đẩy hắn ra, mỉm cười nói: “Hoàng thượng, nô tì làbị mỹ mạo kinh người của người khiến cho kinh sợ! Nô tì nghĩ rằng, mẫu hậu củangười, đương triều Thái Hậu nương nương, nhất định là mỹ nhân!”
“Mẫu hậu của Trẫm?” Ánh mắt Tần Ngạo buồn bã, ngồi xuống bên ngườiVân Hiểu Nguyệt, ôm nàng khẽ thở dài: “Đúng vậy! Mẫu hậu của Trẫm, năm đó là đệnhất mỹ nhân Thanh Long quốc! Đáng tiếc, hồng nhan bạc mệnh, sinh Trẫm khôngbao lâu, đã qua đời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/125300/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.