Editor: luyen tran
"Mồ hôi..... lộp độp!" Đoàn Cẩm Sơ dài giọng, hơi áy náy cúi đầu, nhưng áy náy chỉ một chút, lại chợt ngẩng đầu, hồ nghi hỏi: "Mười mấy ngày nay ta không gặp chàng! Chàng đều ngủ một mình sao?"
"Đoàn Cẩm Sơ!" Sở Vân Hách ngồi bật dậy, mắt nhìn chằm chằm Đoàn Cẩm Sơ, như muốn cắt nàng thành tám khúc: "Nàng không tin sao? Nha đầu chết tiệt này, nếu mỗi đêm bổn vương hưởng dụng mỹ vị thỏa thê, bổn vương còn có thể đói bụng ăn quàng sao?"
"Hả? Đói bụng ăn quàng? Sở Vân Hách! Ý chàng là sao? Ta rất tệ sao? Được rồi! Đúng là ta rất tệ, ta cũng không quyến rũ phong tình như các cơ thiếp kia của chàng, biết cách làm nam nhân vui vẻ, biết cách lấy lòng nam nhân như thế nào!" Đoàn Cẩm Sơ nghe xong, nửa vui mừng, nửa tức giận, lập tức nghiến răng nghiến lợi gầm lên.
Sở Vân Hách đang bị dục hỏa đốt người nhẫn nhịn thống khổ, nhưng thấy bộ dáng Đoàn Cẩm Sơ còn muốn tranh cãi không dứt, liền ôm lấy nàng xuống giường, đi đến hồ tắm, vừa đi vừa dịu dàng dỗ dành: "Nàng không tệ! Là ta nói sai rồi được không? Tiểu nha đầu, bây giờ nàng còn là gà con ngây thơ, đợi gia dạy dỗ nàng thành một yêu tinh, nàng mới lấy lòng gia thật tốt được không?"
Đây mà là dỗ dành sao? Mới câu trước câu sau đã như thế, Đoàn Cẩm Sơ tức giận đỏ mặt tía tai, đôi tay trắng noãn đấm mạnh lên ngực Sở Vân Hách: "Không cần! Không thèm! Ta không thèm lấy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468343/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.