Editor: Họa Đến Vô Tình
“Đây là. . .” Tiểu Thuận tử nghi hoặc hỏi một câu, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm mặt của Đoàn Cẩm Sơ, nghiêm túc hỏi: “Trong quần áo của ngươi tại sao lại có dao?”
“Ta? Đây là của ta?” Đoàn Cẩm Sơ đầu tiên ngẩn người, tiếp đó nhíu mày, từ trong y phục của nàng rơi ra ngoài, không phải là “Nàng” thì là ai?
“Tiểu Sơ tử, ngươi nói mau! Trên người mang theo dao nhỏ, chính là có âm mưu ám sát chủ tử a! Ngươi không muốn sống nữa sao?” Tiểu Thuận tử thấy nàng ngẩn người, không khỏi lo lắng nhặt thanh Liễu Diệp dao lên, đè thấp âm thanh nói.
Đoàn Cẩm Sơ cũng nóng nảy, “Ta, ta thật sự không biết a, có lẽ là vì gọt trái cây đi, ta nào có ý đồ mưu sát chủ tử a!”
Tiểu Thuận tử nhìn thanh Liễu Diệp dao trong tay, suy tư rất lâu, mới giống như đã quyết định nói: “Nếu không có ý đó, vậy liền đem giấu đi, không được để người khác phát hiện, biết không?”
“A, được, vậy, vậy ngươi giúp ta giấu đi, ách, ta từ bỏ, ngươi xem rồi xử lý cho xong đi.” Đoàn Cẩm Sơ vội vàng nói, cũng cảm kích cười một tiếng, “Tiểu Thuận tử ca, ngươi không nên nói gì, ta thật sự thật cảm ơn ngươi!”
Một tiếng “Ca” mềm nhũn này, làm động tác của Tiểu Thuận tử đang cuộn thanh Liễu Diệp dao vào trong lồng ngực dừng một chút, không nhịn được giương mắt nhìn Đoàn Cẩm Sơ, trên mặt lập tức lại đỏ lên, vội vàng cúi đầu nói: “Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-thai-giam-yeu-hau-dua-lanh-hoang/2468035/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.