Trước nay Vô Ưu đều rất thẳng thắn với bản thân mình, vì vậy mà ngay từ giây phút này nàng biết được mình đã thích vị thái tử lạnh lùng này rồi.
Dạ Kình ôm nàng vào lòng, không giấu được vẻ sung sướng hạnh phúc.
“Vô Ưu, ta sẽ nuông chiều ngươi, bảo hộ ngươi thật tốt.”
“Ta tin.”
Dạ Noãn đứng từ xa nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà nhảy cẫng lên vui sướng, cuối cùng hai con người này cũng có kết quả tốt rồi!
Hoàng huynh đã là hoa có chủ, nàng thật muốn thông báo cho mẫu hậu biết quá.
Đến khi ra về, Dạ Noãn giả vờ không biết mà nói bóng gió, bắt hai người kia tự giác thừa nhận.
“Vậy khi nào ra mắt phụ mẫu? Khi nào chọn ngày tổ chức hôn lễ?”
“Bọn ta chưa tính đến việc đó, giờ cả ta và Vô Ưu đều muốn chuyên tâm vào tu luyện nâng cao thực lực trước đã.”
Hai người nắm lấy tay nhau, nhìn nhau đến thâm tình.
“Eo ôi muội cảm thấy như chính mình đang làm kẻ thứ ba dư thừa trong cái xe này vậy.”
Dạ Noãn nhăn mặt.
“Không vấn đề không vấn đề.”
Vô Ưu nói.
Khi bọn họ trở lại hoàng cung, Dạ Noãn hai chân bốn cẳng vội chạy đi để lại không gian riêng cho cặp đôi mới yêu này trò chuyện.
Nàng thấy mình là người mai mối rất có tâm. Và cũng rất tài năng nữa.
Trên bầu trời những hạt tuyết bắt đầu rơi, Vô Ưu đưa tay ra hứng lấy bông tuyết trắng muốt.
Trận tuyết đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921558/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.