Thay một bộ y phục khác, Vô Ưu đến Diêu La Thành chơi.
Đây là lần đầu tiên nàng đón năm mới ở một thế giới khác.
“Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ tỷ xinh đẹp!”
Một đứa nhóc bỗng xuất hiện kéo kéo váy nàng.
“Có chuyện gì không?”
“Tỷ mua ủng hộ đệ một chiếc hoa đăng với! Năm mới đốt đèn hoa đăng thả xuống sông và nói ra ước nguyện, các vị thần tiên trên trời nghe được sẽ đáp ứng.”
Trò này ở hiện đại cũng có, vì nàng không tin nên không thả bao giờ, nhưng thế giới này khác, thế giới này có thần.
Nàng cũng muốn thử chút.
“Bán cho tỷ một cái.”
Trên mặt sông lúc này cũng có vô số đèn hoa đăng mà người dân thả, Vô Ưu cũng ngồi xuống bên bờ sông, búng tay một cái, đèn hoa đăng liền được thắp sáng.
“Chủ nhân, người có ước nguyện gì? Xưng bá thiên hạ ư?”
Bồng Linh Thánh Điểu hoá nhỏ chỉ bằng một bàn tay đậu lên vai nàng.
“Xưng bá thiên hạ, ta nhất định sẽ như vậy.”
“Thế người có nguyện vọng gì?”
“Sau này khi từ giã giang hồ, mong sống một cuộc đời bình yên vô tư cùng người mình yêu chăng?”
“Tên thái tử kia đâu rồi? Đêm giao thừa lại bỏ mặc người một mình ở đây sao?”
Bồng Linh Thánh Điểu khinh thường.
“Ngươi không phải lo, sao ta bỏ mặc Vô Ưu được.”
Dạ Kình bất ngờ đi đến từ đằng sau, trên tay cầm một chiếc đèn hoa đăng rồi thả xuống sông.
“Chủ nhân của ta khuynh quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921545/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.