Giấc mơ này khác giấc mơ lần trước, nàng thấy một cây anh đào nở rộ hoa.
Dưới gốc cây là hai vò rượu đã đổ xuống đất, mùi rượu thoang thoảng lan ra không khí, một trận gió thổi qua cuốn theo một màn “mưa hoa” rơi xuống.
Không biết vì sao cảm giác bi thương lại tràn ngập trong lòng.
Vô Ưu giơ tay nắm lấy một cánh hoa rơi xuống, từ sau vang lên tiếng bước chân rất khẽ, nàng quay đầu lại nhìn, là một nam nhân đang bước đến, gương mặt của hắn bị che bởi trận hoa rơi.
Nàng bước lại muốn xem gương mặt của hắn, nhưng khoảng khắc nàng vươn tay đến thì nàng đột nhiên tỉnh dậy.
Giấc mơ kì lạ kế thúc như vậy.
Vô Ưu xoa xoa đầu đang đau nhức, lúc này nàng mới phát hiện ra mình đang nằm trong… phòng Dạ Kình?
Bên chỗ bàn làm việc, Dạ Kình đã gục xuống ngủ.
Nàng rón rén đi lại, nhìn gương mặt có chút tiều tụy của hắn liền cảm thấy đau lòng.
Chưa kịp đắp chăn cho hắn, Dạ Kình đã choàng tỉnh dậy.
“Dạ Kình, mệt không?”
Nàng mỉm cười xoa xoa đầu hắn, ngay tức khắc liền bị hắn kéo lại ôm vào lòng.
“Cuối cùng ngươi cũng đã tỉnh, Vô Ưu, ngươi tỉnh rồi.”
Nhìn cũng thấy cơ thể hắn đang khẽ run lên, rõ ràng là đang xúc động nhưng vẫn ôm nàng rất cẩn thận, không đụng vào vết thương của nàng.
“Xin lỗi, làm ngươi lo lắng rồi.”
Nàng đặt một nụ hôn lên trán hắn, nhỏ nhẹ dỗ dành.
“Vô Ưu, vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921536/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.