“Phong Tịch, dù ngươi cứu chủ nhân đi nữa, ta vẫn sẽ không cho ngươi lại gần nàng.”
Phong Tịch đưa Vô Ưu đến một quán trọ, nhanh chóng trị thương cho nàng.
Vốn dĩ dùng thần lực trị thương sẽ khiến vết thương của nàng sẽ rất nhanh liền khỏi, nhưng như vậy nàng sẽ nghi ngờ.
Thế nên Phong Tịch chỉ dám dùng các loại thuốc cao cấp nhất của nhân giới bôi cho nàng.
Nhìn nữ nhân hô hấp yên tĩnh trở lại, hắn không nhịn được mà… hôn lên mi tâm của nàng.
“Phong Tịch, ngươi đi quá giới hạn rồi.”
Bồng Linh Thánh Điểu hoá nhỏ đứng trước mặt hắn, nhưng uy lực toả ra không hề nhỏ.
“Ngươi muốn làm gì? Muốn tiếp cận nàng như đã tiếp cận “người đó” rồi giết sao?”
“Bồng Linh Thánh Điểu, có những lời nên suy nghĩ cẩn thận trước khi nói ra.”
Bồng Linh Thánh Điểu không bao giờ không đề phòng người này, hắn là chủ nhân của lục giới thâm sâu khó lường, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào nó cũng chỉ thấy bộ dạng dửng dưng bình thản của Phong Tịch.
Không bao giờ để lộ cảm xúc thật.
Thật là một con người nguy hiểm.
Lúc này vang lên tiếng gõ cửa, chỉ cần cảm nhận khí tức thì cũng biết đó là ai.
Bồng Linh Thánh Điểu đứng ở một bên, Phong Tịch khẽ phất tay cánh cửa liền lập tức mở ra, một nam nhân mặc y phục bạc quỳ sau cánh cửa.
Thấy cửa được mở, hắn đứng lên đi vào phòng đóng cửa rồi lại quỳ xuống hành lễ.
“Cung nghênh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-ta-phi-than-vuong-de-nhat-doc-sung/2921531/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.