“Vâng, mấy người kia đột nhiên xuất hiện trên đường, sự uy hiếp tỏa ra toàn thân rất lớn, nếu như không phải Phượng Cửu mượn lực đẩy con đi thì dưới sự uy hiếp của bọn họ thì con cũng không có cách nào mà tháo chạy về đây cầu cứu được, viện trưởng, phó viện, cầu xin hai người cứu giúp Phượng Cửu, nếu như mọi người không cứu muội ấy thì chắc chắn muội ấy sẽ phải chết...”
Sức chiến đấu như vậy, kẻ mạnh như vậy, nàng ấy chỉ là một tu sĩ cấp Đại Linh sư thì làm sao có thể giữ được mạng từ tay bọn chúng chứ?
Nghe những lời này thì sắc mặt viện trưởng và phó viện cũng hơi trầm ngâm lại, còn Mạch Trần đang cầm quân cờ trong tay lúc này ánh mắt cũng hơi chuyển động, đáy mắt xoẹt qua tia kinh ngạc.
Tám tên tu sĩ Kim Đan, bốn tên mạnh Nguyên Anh, tại sao hắn lại đụng phải đám người như vậy?
Đúng lúc này, viện trưởng trầm giọng căn dặn: “Lữ Đạo, ngươi lập tức gõ chuông lớn chủ đỉnh, triệu tập đạo sư của Linh viện và Huyền viện, cùng chúng ta đi cứu người!”
“Vâng!”
Lữ Đạo đáp lại rồi nhanh chóng chạy ra ngoài gõ chuông lớn của chủ đỉnh, từng tiếng chuông từ chủ đỉnh truyền ra, vang vọng khắp các viện, các đạo sư của các viện sau khi nghe thấy tiếng chuông thì đều sững người lại, vội vàng gác lại các chuyện đang làm rồi nhanh chóng đi đến chủ đỉnh.
Đồng thời viện trưởng nhìn phó viện căn dặn: “Lão Quan, ngươi lập tức ra bên ngoài tập hợp các đạo sư có tu vi Kim Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255838/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.