Tin Lô Đạo sống sót rất nhanh được truyền ra ngoài, trên dưới học viện đều biết là Phượng Cửu cứu hắn chỉ là tất cả mọi người đều không ngờ làm thế nào mà Phượng Cửu có được sự siêu việt của cả hai vị thầy y thuật. Các học sinh hiếu kì hắn chữa trị như thế nào? Có điều tìm hiểu như thế nào cũng không nghe ngóng được tin tức gì, chỉ biết Lô Đạo đã bảo vệ được tính mạng. Ngoại trừ hai tên thầy thuốc ở ngoài cũng chỉ có Viện trưởng và Viện phó cùng với Lữ Đạo ba người có thể vào trông coi Lô Đạo. Vì vậy ngay cả các đạo sư bên ngoài cũng không biết bên trong tình hình thế nào.
Cùng lúc đó Phượng Cửu vừa trở về từ động phủ liền ngủ luôn một giấc để bù đắp, ngủ một mạch đến buổi trưa hôm sau. Phòng bếp bên kia phái người đưa tới đồ ăn, nàng cùng Quan Tập Lẫm, Diệp Tinh ba người ngồi dưới bóng cây có chiếc bàn đá cùng ngồi ăn. Sau khi ăn một hồi thì vừa uống trà vừa tán gẫu. Mãi đến khi Viện trưởng và Viện phó đi đến động phủ, Diệp Tinh và Quan Tập Lẫm mới rời đi.
“Viện Trưởng, Viện phó mọi người sao lại tới đây? Chẳng nhẽ có chuyện gì à?” Nhìn thấy hai người nàng lại cảm thấy có chuyện phiền toái gì rồi. Thấy thế hai người không khỏi buồn cười: “Hôm nay bọn ta tới đây là muốn nói chuyện với ngươi một chút.” Hai bọn họ ngồi xuống nhìn về thiếu niên trước mắt.
“Nói chuyện gì?” Nàng rót hai chén trà hỏi.
“Thứ cho ta nói thẳng, quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255824/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.