Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy Lữ đạo sư lấy ra một dụng cụ kiểm tra, Phượng Cửu dừng một lúc mới đi lên trước.
“Nào nào, trò đưa tay để trên mặt này, truyền khí tức linh lực là được.” Lữ đạo sư nói, gương mặt mong chờ nhìn thiếu niên trước mặt, ông rất hiếu kỳ thiếu niên này rốt cuộc là thuộc tính gì? Liệu có phải linh căn hỏa đơn nhất hay không?
Với thiên phú và tốc độ tu luyện của hắn, khả năng là thiên linh căn khá cao, cũng chỉ có linh tu của thiên linh căn trên phương diện tu luyện mới có tốc độ nhanh khác người như vậy. 
Cứ lấy những học tử kia mà nói, mỗi một người bọn họ đều là linh căn nhất thiên, nếu không cũng không thể đạt đến cấp đại linh sư khi mới mười mấy, hai mươi tuổi.
Những học tử khác thấy Lữ đạo sư lấy dụng cụ kiểm tra, cũng không khỏi vây lại..
Bọn họ cũng muốn biết Phượng Cửu là thuộc tính gì, có điều nều hắn có thể luyện đan, vậy trong cơ thể chắc hẳn là thuộc tính hỏa, liệu có phải thuộc tính hỏa đơn nhất hay không? 
Diệp Tinh đứng cạnh Phượng Cửu, thấy nàng đưa tay đặt lên dụng cụ kiểm tra truyền khí tức linh lực, nàng cũng không khỏi nín thở, trong lòng khẩn trương.
So với sự khẩn trương cùng chờ mong của bọn họ, Phượng Cửu lại không có cảm giác gì. Sư phụ nàng nói nàng là thể huyền linh, tốc độ tu luyện gấp mười lần người khác, còn thuộc tính linh căn gì đó ông lại không nói.
Hiển nhiên chỉ cẩn nàng tu luyện tốt tâm pháp linh lực, đối với việc khống chế thuộc tính gì đó cũng không phải chuyện khó, vì thế với nàng thì thuộc tính linh căn gì kia, nàng một chút cũng không lo lắng. 
Khi nàng truyền khí tức linh lức, nhìn thấy trên dụng cụ kiểm tra hiện lên tia lửa, nghĩ lại là nàng phải làm dụng cụ kiểm tra khi về Phượng Hoàng hoàng triều, như vậy thì bọn họ cũng có thể kiểm tra được có sẵn linh căn hay không.
“Nhìn xem! Là thuộc tính hỏa, hắn là thuộc tính hỏa đơn…”
Một học tử còn chưa nói hết liền thấy trên dụng cụ kiểm tra lại dâng lên một vòng xoáy nhỏ, vòng xoáy kia hình thành phong lưu hiện lên, khiến cho mọi người ngây ngốc. 
“Thuộc tính phong? Hắn còn có cả thuộc tính phong? A! Không đúng? Mọi người xem! Đó là thuộc tính mộc!”
Trong tiếng kinh hô, chỉ thấy một sức sống xanh biếc được hình thành, thuộc tính của cây cối hiện lên, lần này mọi người đều im lặng, bởi vì ai ai cũng mở to mắt kinh ngạc.
Chỉ thấy thuộc tính mộc xanh biếc kia hiện lên, lại nối tiếp hiện lên thuộc tính kim và thuộc tính thủy, cuối cùng ngay cả thuộc tính thổ cũng hiện lên, nhìn đến đây, mọi người chỉ cảm thấy hoảng loạn, cuối cùng nhìn thấy thuộc tính ngũ hành đều xuất hiện, lại không có một thứ nổi bật, mà là ngũ hành đồng đều, ai cũng không nói ra lời được. 
Ai nói hắn là quỷ mới tới? Ai nói hắn là biến thái? Đây rõ ràng chính là phế vật ngũ hành!
Thấy mọi người một bộ gặp quỷ nhìn nàng chằm chằm, Phượng Cửu thu tay về, lại không cảm thấy thuộc tính ngũ hành có gì không tốt, chí ít người khác chỉ có thể vận dụng một loại thuộc tính, mà nàng lại có thể dùng cả năm loại.
“Lữ đạo sư?” Thấy sắc mặt đạo sư trước mặt thương tiếc nhìn nàng, Phượng Cửu liền hỏi: “Sao vậy?” 
“Hừm!”
Lữ đạo sư thở dài một hơi, nhìn thiếu niên trước mặt nói: “Đáng tiếc, đáng tiếc rồi, thuộc tính ngũ hành là linh căn kém nhất trong số linh tu, cũng được gọi là linh căn tạp, tu luyện chậm không nói,  cả đời này chỉ sợ muốn bước vào Trúc Cơ cũng khó, đáng tiếc rồi, quả thật đáng tiếc.”
Ông lắc đầu thở dài, cảm thấy thiếu niên trước mắt có thể có tu vi đại linh sư như vậy chắc hẳn là gặp được vận may lớn, chỉ là, chỉ sợ tu tiên đại đạo của hắn chỉ dừng ở đây, rất khó để bước vào. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.