Nghe vậy, thần sắc mọi người đều khác nhau. Ngại nói? Vì sao không tiện nói? Có thế nào đi nữa cũng đã bước vào cấp đại linh sư rồi, cứ xem như chỉ là đại linh sư cáp một cũng không có gì mất mặt cả.
“Ha ha, không sao, trò nói đi! Nói rồi ta mới biết thực lực của trò đến cấp bậc nào, cũng để xem trò thích hợp với cách tu luyện nào.” Lữ đạo sư cười nói, ánh mắt mang theo khích lệ nhìn gương mặt ngại ngùng của thiếu niên.
“Ngươi không cần thấy ngại, các học tử ở đây đều đã trải qua hơn mười năm tu luyện, gia tộc là điểm tựa bồi dưỡng, danh sư chỉ dạy, đan dược bổ trợ mới có thực lực đại linh sư cấp ba như ngày hôm nay, ngươi có thể tự tu luyện đến đại linh sư đã rất…”
“Hiện giờ ta đang ở cấp đỉnh cao của đại linh sư.”
Hắn còn chưa nói hết đã nghe thấy thiếu niên kia liếc nhìn mọi người xung quanh, nói ra phẩm cấp đại linh sư của mìn, nghe thấy lời này, hắn cũng ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Mọi người xung quanh cũng giống vậy, ai nấy đều ngơ ngác, không thể tin nổi nhìn chằm chằm thiếu niên kia, tưởng mình nghe lầm.
“Trò, trò mới nói gì? Cấp gì cơ?” Lữ đạo sư nói lắp, hỏi.
“Đỉnh cao đại linh sư, ta chỉ đợi cơ hội đến là có thể Trúc Cơ rồi.” Nàng cười híp mắt nhìn Lữ đạo sư hoàn hồn trước tiên.
Xung quanh nháy mắt yên tĩnh, bầu không khí ngưng trọng, tựa như ngưng đọng lại vậy, lờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255787/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.