Chương trước
Chương sau
“Sao lại nhiều như vậy? Không phải ngươi vừa mới tiến vào học viện sao?”
Hắn không nhịn được lên tiếng hỏi, trừng mắt nhìn Phượng Cửu: “Hay ngươi có người chống lưng?”
“Hả?” 
Phượng Cửu sững sờ, ngượng ngùng gãi đầu, vẻ mặt vô tội: “Không có! Đây là ta tự kiếm được, ta đi thu thập Hỏa tinh trong sơn mạch Vạn Thú, vừa mới trở về đã đi đổi điểm cống hiến xong tới đây ngay.”
Nàng nói sự thật mà không ai tin tưởng sao? Rõ ràng là nói thật mà ai cũng nhìn nàng như kẻ nói dối vậy!
Nàng không nói đi đến sơn mạch Vạn Thú thu thập Hỏa Tinh thì không sao, nàng vừa nói ra, lão giả càng không tin. 
Tuy hoài nghi nhưng lão giả cũng không nhiều lời nữa, chỉ giúp Phượng Cửu đổi lấy chiếc lông vũ thất thải lưu ly, dù sao điểm cống hiến của người ta cũng đủ, không có lí do gì không cho đổi. Chỉ là hắn định cho người đi kiểm tra một chút địa vị của thiếu niên này, chẳng lẽ là thân thích của viện trưởng? Vì vậy viện trưởng đã lén tăng điểm cống hiến cho hắn sao?
Ý niệm này vừa xuất hiện thì lập tức bị hắn gạt đi, không có khả năng, viện trưởng không phải người như thế!
Sau khi đổi xong, Phượng Cửu trích máu nhận chủ, sau đó lấy một sợi dây màu hồng buộc nó lại bên hông, nhìn lông vũ thất thải lưu ly lấp lánh chói mắt, Phượng Cửu không khỏi khen ngợi: “Thật là đẹp!” 
“Đa tạ đạo sư chỉ điểm, ta đi đây, lần sau lại đến!” Nói xong Phượng Cửu phất tay rời đi, lão giả trừng mắt nhìn theo bóng lưng nàng.
Dọc đường đi, đám học sinh đều nhìn chiếc lông vũ thất thải lưu ly bên hông nàng, trong mắt đều lộ ra sự kinh ngạc.
Lông vũ thất thải lưu ly này chính là một trong ba vật quý nhất ở Thiên lâu, rất nhiều học sinh muốn đổi nhưng chưa ai đủ điểm. Nguồn gốc chiếc lông vũ này chính là do một vị tôn sư luyện khí ở học viện luyện thành, nhìn như chiếc lông vũ bình thường nhưng lại có ánh sáng bảy màu xinh đẹp rực rỡ, vô cùng mỹ lệ. 
Mà điều khiến người ta muốn sở hữu nó nhất chính là ngoại trừ tốc độ cực nhanh thì có còn có công dụng phòng ngự, có thể cản được ba lần tấn công của tu sĩ Kim Đan, một lần tấn công của cường giả Nguyên Anh, đây coi như là pháp bảo giữ mạng.
Nhưng bọn họ cũng biết mười đại thiên kiêu của học viện đều để mắt tới ba bảo vật này, chỉ là không ai đủ điểm cống hiến để đổi, bởi vì giá trị của ba vật này thật sự quá cao, học sinh bình thường dùng vài chục năm cũng không tích đủ điểm.
Không nghĩ tới hôm nay lại có thể thấy nó trên người một học sinh của Dược viện. Tin tức này giống như bom tấn, nhanh chóng truyền ra trong học viện. 
“Biết gì không? Một trong ba bảo vật ở Thiên lâu là lông vũ thất thải lưu ly đã bị một học sinh thanh y đổi lấy!”
“Nghe tin gì chứ? Lông vũ thất thải lưu ly bị một học sinh của Dược viện đổi rồi, nghe nói học sinh này còn là học sinh mới vào năm nay!”
“Có người bảo học sinh này có hậu đài phía sau đó!” 
“Có thể, nếu không thì sao vừa mới vào học lại có thể đổi được một trong ba bảo vật của Thiên lâu như lông vũ thất thải lưu ly chứ?”
“Đạo sư của học viện cũng không có quyền chỉnh sửa điểm cống hiến, có lẽ học sinh này là đệ tử trong gia tộc của viện phó hoặc viện trưởng!”
“Không thể nào! Nghe nói gia tộc của viện trưởng không ở đây…” 
“Vậy thì chính là phó viện trưởng, nếu không một cây lông vũ thất thải lưu ly tốn một trăm tám mươi vạn điểm cống hiến, học sinh mới vào có thể đổi được sao?”
“Ta cũng không biết, nhưng ta nghe nói mười đại thiên kiêu của học viện vừa nghe tin đã đi tìm thiếu niên kia rồi!”
Cùng lúc đó, Phượng Cửu mà mọi người chú ý đang trên đường đi đến Huyền viện… 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.