Nghe vậy, lão giả hơi nhíu mày, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Phượng Cửu: “Nghe học sinh dưới núi nói sao? Lão phu ở đây nhiều năm như vậy cũng mới chỉ điểm cho vài người mà thôi, học sinh dưới núi cũng không có vinh hạnh để cho ta chỉ điểm.”
Nghe được lời của lão giả, nụ cười trên mặt Phượng Cửu càng sâu: “Đúng vậy, ta biết đạo sư không hay chỉ điểm cho người khác, nhưng nếu đã chỉ điểm thì nhất định sẽ giúp học sinh chọn được bảo bối thích hợp nhất. Đạo sư, ngài xem trong Thiên lâu có bảo bối nào thích hợp với ta không?”
Phượng Cửu hưng phấn nhìn lão giả, hi vọng hắn có thể chỉ điểm cho nàng.
Thấy vậy, lão giả cũng mỉm cười, khuôn mặt hắn ngày thường vô cùng nghiêm túc, học sinh nào tới đây cũng phải cung kính sợ sệt, nào có ai giống như tiểu tử này dám tươi cười nhờ hắn chỉ điểm.
“Được rồi, ngươi muốn chọn pháp khí có tác dụng gì?”
“Ta không có pháp khí phi hành, vậy thì chọn một pháp khí phi hành đi, không cần quá sang trọng, không cần quá lớn, có thể phóng to thu nhỏ là được, nếu có thể làm vũ khí hoặc có tác dụng phòng ngự thì càng tốt hơn.” Phượng Cửu ngượng ngùng cười, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm lão giả.
“Hừ! Yêu cầu cũng không nhỏ đâu!”
Hắn cười nhạo một tiếng, liếc mắt nhìn Phượng Cửu: “Tận cùng lầu hai, trên tầng cao nhất có một hộp gỗ màu hồng, bên trong có một chiếc lông vũ thất thải lưu ly, sau khi trích máu nhận chủ có thể dùng như pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255766/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.