Diệp Tinh nhìn người thiếu niên mặc y phục màu đỏ bị ngã về phía mình kinh ngạc, vẫn chưa kịp phản ửng lại thì chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng hết, theo bản năng lùi người về phía sau muốn tránh nhưng lại không biết tại sao, giống như lúc lùi về sau giẫm phải váy của mình nên cả người nàng bị mất thăng bằng rồi ngã về sau, nhưng không đợi nàng kịp đứng vững thì cả người lại bị người thiếu niên y phục đỏ kia bổ nhào đến đụng trúng rồi ngã xuống đất.
“Á!”
Hai tiếng kinh hô bằng giọng mũi truyền ra xung quanh, trong chớp mắt, mọi người ở xung quanh từng người một đều ngẩn người ra nhìn người thiếu niên mặc y phục màu đỏ làm Diệp Tinh ngã bổ nhào xuống đất bằng vẻ sững sỡ và kinh ngạc.
Phượng Cửu bị văng ra nhưng lại không có cảm giác đau đớn khi bị ngã xuống đất, cơ thể mềm mại lại còn phảng phất hương thơm của phụ nữ, lúc định đứng dậy nhưng lại cảm thấy có chút gì đó bất thường, giống như hai tay nàng đang cầm phải thứ gì đó mềm mềm vậy nên bàn tay không tự chủ được mà động đậy rồi bóp một chút.
Trong nháy mắt, chỉ nghe thấy tiếng hít thở xung quanh cùng tiếng kinh hô vang lên, thậm chí nàng còn chưa kịp nghĩ kĩ xem thứ mềm mềm mà lại có cảm giác có tính đàn hồi trong tay nàng kia là thứ gì, lúc vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy vẻ mặt đờ ra mà kinh ngạc của người thiếu nữ đang ở phía dưới mình.
Nàng nhìn người thiếu nữ với dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255719/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.