Hắn biết vị Diêm chủ kia rất ưu tú, hôm đó lúc Diêm chủ và gia chủ nói chuyện hắn vẫn luôn ở đó, hắn nhìn ra được Diêm chủ rất yêu chủ tử, bởi vì mỗi khi ngài ấy nói đến chủ tử, sắc mặt đều nhu hòa.
Mặc dù hắn không biết vì sao chủ tử lại đẩy Diêm chủ ra, không chấp nhận tình cảm của ngài ấy, nhưng hắn tin tưởng, nhất định chủ tử có nguyên nhân.
“Trở về đi!” Phượng Cửu nói, cất bước đi về phía Phượng phủ.
Trở lại trong viện, Lãnh Sương ra đón, thấy chỉ có hai người Phượng Cửu và Lãnh Hoa, liền hỏi: “Chủ tử đã ăn chưa? Có muốn trù phòng chuẩn bị cơm không?”
“Không cần, sai người chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa.” Nàng bước vào phòng, để lại tỷ đệ Lãnh Sương và Lãnh Hoa ở ngoài.
Lãnh Sương ra hiệu với Lãnh Hoa, tỷ đệ hai người đi ra ngoài viện, không chờ Lãnh Sương mở miệng, Lãnh Hoa như biết nàng muốn hỏi gì liền nói: “Tâm trạng chủ tử không tốt lắm, tỷ, người chăm sóc cẩn thận, chủ tử không nói, người cũng đừng hỏi.”
Nghe vậy, Lãnh Sương hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Ừ, ta biết rồi, ta đi phân phó người chuẩn bị nước cho chủ tử tắm rửa.” Nói xong, mới xoay người rời đi.
Lãnh Hoa liếc mắt nhìn vào trong sân, rồi lặng lặng canh giữ ở bên ngoài viện.
Không bao lâu, người hầu đã chuẩn bị nước nóng trong phòng, Phượng Cửu cởi quần áo bước vào thùng tắm rửa, nàng tựa bên thùng nước, hơi ngửa đầu, lộ ra hơi nước, nhìn hơi nước bốc lên tận nóc nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255561/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.