Chương trước
Chương sau
“Vâng.”
Lãnh Sương đáp lại một tiếng, đang đi đến hậu viện thì đã nhìn thấy chủ tử của nàng đang ngáp đi ra, thấy vậy nàng liền gọi một tiếng: “Chủ tử.”
“Ừm.” Phượng Cửu đáp lại một tiếng, vừa mới tỉnh ngủ nên nàng vẫn còn hơi buồn ngủ, cả người uể oải.
“Chủ tử.” Lãnh Hoa nhìn thấy gương mặt nàng không khỏi lộ ra ý cười mừng rỡ, đến bên cạnh nàng gọi một tiếng.
Ánh mắt Phượng Cửu nhìn một vòng trên người hắn, cười nói: “Xem ra cơ thể đã cường tráng lên không ít.”
“Mỗi ngày ta đều luyện thái cực, hiện tại thân thể đã khỏe rồi.” Lãnh Hoa có chút vui mừng nói.
“Vậy là tốt rồi.”
Nàng gật đầu, đi về phía lão thái gia đã không nhịn được mà uống rượu, cười nói: “Gia gia à, người không sợ uống say sao? Rượu này rất mạnh, một lần uống cũng không thể uống quá nhiều.”
“Ha ha, không sao, không sao, tửu lượng của ta vẫn còn rất tốt!”
Lão thái gia cười lớn, lại nhấp thêm một ngụm rượu, vẫy tay gọi: “Nếu mọi người đến đủ rồi, vậy để hạ nhân mang thức ăn lên, nào nào, qua đây ngồi.”
“Phượng tỷ tỷ.”
Dương Dương chạy tới ôm lấy chân nàng, gương mặt vui vẻ: “Nhà của Phượng tỷ tỷ đẹp thật đấy, Phượng thúc thúc còn dẫn Dương Dương đi xem cá nữa!”
Nghe vậy, Phượng Cửu khẽ cười, xoa đầu của nhóc: “Thích là được rồi, đệ ở đây phải ngoan ngoãn nghe lời, biết không?”
“Vâng ạ, Dương Dương sẽ nghe lời.” Nó gật đầu lia lịa, giọng trong vắt đáp lại.
Một đêm này, cả nhà vui mừng tụ tập, vừa ăn vừa nói chuyện, mãi đến khi sắc trời dần khuya, mọi người đều có chút say, mới bắt đầu trở về phòng.
Hai ngày sau, tin hủy bỏ hôn ước của Mộ Dung Dật Hiên và Phượng Thanh Ca truyền khắp thành Vân Nguyệt, tin tức vừa truyền ra, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người vỗ tay tán thưởng, có thể nói đa số mọi người đều không xem trọng hôn ước của hai người này, bây giờ hôn ước của hai người bị hủy, trái lại trong thâm tâm mọi người ai nấy đều vui mừng.
Dù sao trong mắt bọn họ Phượng Thanh Ca căn bản không xứng với tam vương gia xuất chúng như vậy. Nam nhân giống như hắn, thế lực phía sau và thực lực bản thân của nữ nhân bên cạnh phải vô cùng xuất sắc mới có thể xứng đôi.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Phượng Thanh Ca không xứng với Mộ Dung Dật Hiên, chỉ có người của Phượng phủ cảm thấy Mộ Dung Dật Hiên không xứng với Phượng Thanh Ca, vì thế khi mà bách tính bên ngoài đều bàn bạc sôi nổi, tất cả hộ vệ và hạ nhân trong Phượng phủ đều tức giận bất bình.
Với bọn họ, đại tiểu thư mạnh hơn bất kỳ ai! Xuất sắc hơn tất cả nữ nhân khác!
Mà Phượng Cửu ở trong viện không hề quan tâm đến chuyện này, nàng chỉ cần biết hủy được hôn ước là được rồi, trong nhẫn không gian cũng có một ít linh dược, trước mắt cũng có thể bắt đầu học luyện đan rồi.
Trên phương diện tu vi, muốn tiến cấp trở thành tu sĩ Trúc Cơ, Trúc Cơ đan không thể thiếu, còn chưa kể cả Diệu Nhật quốc này muốn tìm một viên Trúc Cơ đan thôi cũng đã khó, ngay cả có, nàng cũng cảm thấy không phải nàng đích thân luyện ra thì không thể khiến nàng an tâm.
Hơn nữa trong cuốn sách của sư phụ cho nàng có nhắc đến một loại Trúc Cơ đan hoàn mỹ, trong vạn viên Trúc Cơ đan mới có một, nếu như có thể có Trúc Cơ đan đó, vậy thì con đường tu luyện sau này sẽ dễ dàng hơn rồi.
Vì vậy khoảng thời gian này nàng cũng không vội vã tu luyện, mà là đợi đến khi chuẩn bị thỏa đáng mọi thứ, đến khi đó lúc tiến vào Trúc Cơ kỳ mới có thể không có sơ hở.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.