Trong khi đó, Phượng Cửu nhìn luồng ánh sáng phóng lên cao, cùng với giọng nói tự tin của Liễu gia chủ, có chút kinh ngạc.
Nếu như đó là khế ước thú của hắn, vì sao không xuất hiện trực tiếp? Mà phải đang chờ nó xuất hiện? Chẳng lẽ Thôn Vân thú vừa rồi hắn gọi, không phải khế ước thú của hắn?
Nếu không phải là khế ước thú của hắn, vì sao lại nghe hắn triệu hoán?
.......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Trong chỗ tối, Hôi Lang nói với Diêm Chủ: "Chủ tử, Thôn Vân thú của Liễu gia là một con thánh thú có cấp bậc linh thú. Đó là khế ước thú do tổ tiên Liễu gia lưu lại. Nếu như đối đầu với Quỷ Y, chỉ sợ lành ít dữ nhiều."
Nghe được lời này, ánh mắt thâm thuý của Diêm Chủ khẽ nhúc nhích, liếc mắt nhìn thân ảnh màu đỏ một cái, thấp giọng phân phó: "Các ngươi ở chỗ này trong chừng."
Giọng nói rơi xuống, nháy mắt đã rời đi. Tốc độ cực nhanh giống như một luồng tia chớp, đợi khi Hôi Lang và Ảnh Nhất quay đầu lại, đã không thấy bóng dáng hắn.
"Ngươi nói với chủ tử sẽ làm gì?" Hôi Lang ngơ ngác hỏi.
Ảnh Nhất nghĩ nghĩ, nói: "Chắc là nửa đường chặn giết Thôn Vân thú."
Vừa nghe lời này, khóe miệng Hôi Lang có giật, quay đầu không có lời nào để nói. Hắn nhìn về phía thân ảnh màu đỏ trước Dự Vân lâu, thấp giọng thở dài: "Chỉ vì Quỷ Y mà chủ tử thật sự không từ bất cứ việc xấu nào cả!"
Với thực lực của chủ tử bọn họ, đừng nói là chặn giết một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255357/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.