"Ha ha ha ha ha!"
Tiếng cười của hắn ẩn chứa uy áp cường đại, chấn đến nỗi màng tai mọi người hơi đau, chỉ nghe tiếng cười đột ngột dừng lại, ánh mắt hung ác nham hiểm giống như rắn độc gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên một thân hồng y phất phơ, giọng nói nồng đậm sát khí truyền ra từ trong miệng.
"Có thể bức Liễu gia ta đến nông nỗi như vậy, ngươi xác thật rất có bản lĩnh! Chỉ là, hôm nay ta chắc chắn sẽ lấy mạng ngươi tại đây! Mới có thể dập tắc mối hận trong lòng ta!"
Giọng nói rơi xuống, hắn bóp nát ấn phù bạch ngọc một chỗ bên hông, quát chói tai một tiếng: "Thôn Vân Thú!"
Gần như ngay khi hắn bóp nát ấn phù bạch ngọc bên hông, một luồng ánh sáng xông thẳng lên không trung. Cũng vào lúc này, ở trước đại môn Liễu gia, một thạch thú (con thú bằng đá) với bộ dáng kỳ lạ rất lớn bất chợt phát ra tiếng răng rắc vỡ vụn của đá, khiến cho toàn bộ gia tộc Liễu gia khiếp sợ.
"Không tốt! Đã xảy ra chuyện! Thạch thú ngoài cửa phủ chúng ta hình như bị nứt ra rồi!"
Giọng nói một khi truyền khắp Liễu gia, động tĩnh thạch thú giống như bị vỡ ra, chấn nỗi đến toàn bộ Liễu gia đều hơi rung lên. Lão thái gia đang ở trong sân sau khi nghe thấy động tĩnh này, cả người cả kinh, sắc mặt trắng bệch.
"Rốt cuộc sao lại thế này? Trong phủ xảy ra đại sự gì? Gia chủ đâu? Gia chủ đang ở đâu? Mau tìm hắn tới gặp ta!"
Lão vừa hét lên, vừa cầm quải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255356/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.