"Làm sao vậy? Vì sao lại nhìn chằm chằm ta như vậy?" Nàng hỏi, không hiểu rõ nguyên do.
Mà lúc này, trong lòng Diêm Chủ khẽ nhúc nhích, khi hắn nhìn thấy gương mặt được bao phủ trong thuốc mỡ xanh đên, cùng với đôi mắt linh động giảo hoạt kia, trong lòng bừng tỉnh.
Thì ra là nàng!
Chính là tiểu nha đầu trong Cửu Phục Lâm, là tiểu nha đầu ôm đùi hắn và kêu tỷ phu rồi lại kêu đại thúc......
Hơn nữa, lần đó hắn bị hàn độc phát tác và bị người đuổi giết, cũng là nàng đã cứu hắn.
Nghĩ vậy, trong mắt hắn xẹt qua một tia phức tạp, không nghĩ tới vòng đi vòng lại lại đụng phải nàng, mà nàng lại còn lừa gạt hắn là nữ giả nam trang. Nếu không phải hắn nhìn thấy khuôn mặt nàng với thuốc xanh đen trát khắp trên mặt cùng với cặp mắt kia, hắn thật đúng là không thể nào mà nhận ra nàng.
Bị ánh mắt hắn nhìn xem khiến cả người không được tự nhiên, Phượng Cửu nhíu nhíu mày, nói: "Ta nói này Diêm Chủ, đêm đã khuya, ngươi không quay về ngủ? Thay vì đó ở chỗ này nhìn chằm chằm xem ta?"
Ánh mắt thâm thuý của Diêm Chủ xẹt nhanh qua ngực nàng được che phủ bởi áo trong, nhìn thấy bằng phẳng, không hề có chút phập phồng. Nhưng ở trong đầu, lại mạc danh nghĩ đến một ngày ở trong Cửu Phục Lâm vì không cẩn thận mà đụng tới cảm xúc mềm mại, trong lúc nhất thời, lỗ tai hơi phiếm hồng, xoay người lập tức đi nhanh ra ngoài.
"Không thể hiểu được."
Phượng Cửu thấy hắn cũng không nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255285/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.