Nghe được lời này, vẻ mặt Phượng Cửu hoàn toàn nghiêm nghị, nhìn lão Lâm nói: "Đương nhiên là dùng để làm dược tề, Diêm Chủ nói muốn điều phối giải dược trị hàn độc, ta phải mang những dược này về để nghiên cứu và nghiên cứu."
Nghe vậy, lão Lâm có chút nghi hoặc: "Nhưng dược tính của những dược này cũng không thích hợp để làm giải dược hàn độc!"
"Lão Lâm, có vẻ như ngươi không hiểu đúng không? Phàm là dược đều có tính tương sinh tương khắc, tuy rằng trước mắt ta còn chưa thể điều phối ra, nhưng ta mang về nghiên cứu thì cũng không sai." Nàng nghiêm túc nói, quả nhiên là một bộ tư thái chính nghĩa nghiêm nghị, hù đến nỗi lão Lâm đều ngẩn người sửng sốt.
"Vậy, còn cần những vật khác không? Trong dược lâu đều có những vật như dược cụ linh tinh, nếu ngươi cần thì cứ tới tìm ta."
Nghe được lời này, nàng mỉm cười, đôi mắt rực rỡ lung linh: "Lão Lâm, ngươi đúng là một người tốt, ngươi yên tâm, nếu dược ta dùng không đủ sẽ còn đến lấy tiếp, nếu cần dược cụ gì đó tự nhiên sẽ đến tìm ngươi, đi thôi đi thôi! Ngươi dẫn ta đi chọn một số thứ có thể mang về dùng."
Nàng vỗ vỗ bả vai lão Lâm như thể lão là ca ca tốt của nàng, cùng lão đi xuống dưới lầu.
Đêm đó, Phượng Cửu bắt đầu điều chế thuốc mỡ để loại bỏ vết sẹo ở trong tiểu viện riêng của nàng.
_Ton.....
Trong khi đó, bên phía chủ viện.
Lão Lâm đang bẩm báo về việc hôm nay Phượng Cửu lấy những dược liệu kia ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255284/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.