Cùng với giọng nói của nàng rơi xuống, một luồng ánh sáng bắn ra từ ấn ký mà đôi tay nàng kết ra, giống như ánh sáng của máu, trong phút chốc bắn thẳng lên trời cao, lại tựa như ngọn lửa màu đỏ rực rỡ lóa mắt, nháy mắt lao thẳng lên, chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm!
"Tê ngao!"
Một âm thanh phảng phất được truyền đến từ thời viễn cổ, tiếng phượng kêu vang vọng khắp bầu trời. Trong âm thanh vang vọng bỗng nhiên hình thành từng luồng uy áp và đẩy ra một dòng khí mà mắt thường có thể thấy được, uy áp cường đại cùng dòng khí phóng thích. Dưới sự chấn động gây ra bởi âm thanh, toàn bộ mặt đất Vân Nguyệt thành đều hơi rung động, phảng phất như rồng đất xoay người, khiến người hoảng sợ không thôi.
Mà tất cả mọi người đang chạy tới chỗ ngọn lửa và vụ nổ trước đó, bỗng nhiên nghe được âm thanh một tiếng phượng kêu điếc tai, một đám khiếp sợ dừng lại bước chân, khó tin nhìn ngọn lửa phóng lên cao, hừng hực thiêu đốt trong đêm, chiếu sáng toàn bộ bầu trời trong có có một thân ảnh màu đỏ.
Đó là một cảnh tượng chấn động xông thẳng vào tâm linh, sóng to gió lớn nhấc lên trong lòng bọn họ, thật lâu không cách nào bình ổn lại......
"Đó, đó là phượng hoàng! Đó là thượng cổ thần thú, phượng hoàng lửa!"
"Thượng cổ thần thú sao lại xuất hiện ở đây? Là ai? Là ai có được thượng cổ thần thú?"
Mọi người không thể tin nổi kinh hô, trong đầu, trong mắt, tất cả đều là thân ảnh phượng hoàng lửa loá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quyen-ru-quy-y-chi-ton-thien-y-phuong-cuu/1255200/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.