“thế nào, chuẩn bị cả rồi chứ” Phù Dung quay sang liếc mắt nhìn Vân Ngạn.
“ta làm việc cứ yên tâm” ai kia cười đầy tự tin đáp lại.
“một mình ngươi liệu có đối phó được không” Quân Hàn nghi hoặc hỏi.
“ta làm việc xưa nay nếu không chắc sẽ không làm, không cần Quân đại giáo chủ của Thiên Ma giáo nhắc nhở đâu”
Một câu làm chấn động mọi người, người này là đại ma đầu trong lời đồn sao, giáo chủ Thiên Ma giáo đây sao, thế tại sao lại đi hạ mình làm cận vệ cho tên kia chứ, mọi người đều có nghi vấn nhưng không ai dám hỏi, vì bây giờ không phải lúc nói chuyện này.
“Lưu Vân Ngạn, huynh không nói không ai nói huynh câm đâu” Phù Dung lớn tiếng quát.
“đừng nói lớn quá, ta không có điếc mà”
“hừ” nàng thật sự hết cách với sư huynh này rồi.
“được rồi các ngươi cứ ở lại đây đi, ta đi đối phó với tử hồn đây, đi nha” hắn nói xong đứng dậy rời đi, nhưng chưa được mấy bước thì quay lại.
“chúng ta ra ngoài nói chuyện chút đi, chuyện quan trọng” hắn nhìn Phù Dung một cách nghiêm túc.
“huynh làm gì mà thần thần bí bí vậy” dù nói vậy nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, nàng biết hắn không hề đùa nên cũng đi theo ra ngoài.
“tiểu sư muội, đừng có cải nam trang, đày đọa mình nữa, rõ ràng là một mỹ nhân quốc sắc thiên hương, lại đi cải nam trang không phải uổng phí lắm sao a, mau trở lại thận phận nữ nhân của mình đi”
“huynh,…huynh muốn chết rồi,nói ở đây bộ không sợ những người trong kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/1844434/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.